杨子江头流水澌,长安陌上暖风吹。
黄金璎珞雪晴后,碧玉珑璁春尽时。
端的园林俱不及,等闲台榭便相宜。
思量也是多情物,占与人间赠另离。
liǔ
柳
[
[
sòng
宋
cháo
朝
]
]
táo
陶
bì
弼
yáng
杨
zǐ
子
jiāng
江
tóu
头
liú
流
shuǐ
水
sī
澌
,
,
zhǎng
长
ān
安
mò
陌
shàng
上
nuǎn
暖
fēng
风
chuī
吹
。
。
huáng
黄
jīn
金
yīng
璎
luò
珞
xuě
雪
qíng
晴
hòu
后
,
,
bì
碧
yù
玉
lóng
珑
cōng
璁
chūn
春
jìn
尽
shí
时
。
。
duān
端
de
的
yuán
园
lín
林
jù
俱
bú
不
jí
及
,
,
děng
等
xián
闲
tái
台
xiè
榭
biàn
便
xiàng
相
yí
宜
。
。
sī
思
liàng
量
yě
也
shì
是
duō
多
qíng
情
wù
物
,
,
zhàn
占
yǔ
与
rén
人
jiān
间
zèng
赠
lìng
另
lí
离
。
。