朝云横度。
辘辘车声如水去。
白草黄沙。
月照孤村三两家。
飞鸿过也。
万结愁肠无昼夜。
渐近燕山。
回首乡关归路难。
早上,满天乌云突然滚滚而来。囚车前行的辘辘声就像那流水,一去不返。莽莽黄沙,枯草遍地,惨淡的月光照着只有三两户人家的荒村,只觉一片死寂。
大雁南飞,心中万千愁思郁结难解,使得愁肠寸断,简直达到日也愁、夜也愁的地步。渐渐靠近燕山,回头遥望故国乡土,明白想要回去比登天还难了。
jiǎn
减
zì
字
mù
木
lán
兰
huā
花
[
[
qīng
清
cháo
朝
]
]
jiǎng
蒋
shì
氏
nǚ
女
cháo
朝
yún
云
héng
横
dù
度
。
。
lù
辘
lù
辘
chē
车
shēng
声
rú
如
shuǐ
水
qù
去
。
。
bái
白
cǎo
草
huáng
黄
shā
沙
。
。
yuè
月
zhào
照
gū
孤
cūn
村
sān
三
liǎng
两
jiā
家
。
。
fēi
飞
hóng
鸿
guò
过
yě
也
。
。
wàn
万
jié
结
chóu
愁
cháng
肠
wú
无
zhòu
昼
yè
夜
。
。
jiàn
渐
jìn
近
yàn
燕
shān
山
。
。
huí
回
shǒu
首
xiāng
乡
guān
关
guī
归
lù
路
nán
难
。
。