古诗词大全

热度:1 作者: [唐朝] 邵谒
类型:写花|写人|美人|写草|写云|

在富莫骄奢,骄奢多自亡。

为女莫骋容,骋容多自伤。

如何金谷园,郁郁椒兰房。

昨夜绮罗列,今日池馆荒。

竹死不变节,花落有馀香。

美人抱义死,千载名犹彰。

娇歌无遗音,明月留清光。

浮云易改色,衰草难重芳。

不学韩侯妇,衔冤报宋王。

jīn yuán huái 怀
[ [ táng cháo ] ] shào
zài jiāo shē jiāo shē duō wáng        wéi chěng róng chěng róng duō shāng        jīn yuán jiāo lán fáng        zuó luó liè jīn chí guǎn huāng        zhú biàn jiē huā luò yǒu xiāng        měi rén bào qiān zǎi míng yóu zhāng        jiāo yīn míng yuè liú qīng guāng        yún gǎi shuāi cǎo nán zhòng fāng        xué hán hóu xián yuān bào sòng wáng       
热度:3 作者: [唐朝] 邵谒
类型:写水|

一照一回悲,再照颜色衰。

日月自流水,不知身老时。

昨日照红颜,今朝照白丝。

白丝与红颜,相去咫尺间。

lǎn jìng
[ [ táng cháo ] ] shào
zhào huí bēi zài zhào yán shuāi        yuè liú shuǐ zhī shēn lǎo shí        zuó zhào hóng yán jīn cháo zhào bái        bái hóng yán xiàng zhǐ chǐ jiān       
热度:4 作者: [唐朝] 邵谒
类型:写人|惆怅|

春蚕未成茧,已贺箱笼实。

蟢子徒有丝,终年不成匹。

每念古人言,有得则有失。

我命独如何,憔悴长如一。

白日九衢中,幽独暗如漆。

流泉有枯时,穷贱无尽日。

惆怅复惆怅,几回新月出。

tàn
[ [ táng cháo ] ] shào
chūn cán wèi chéng jiǎn xiāng lóng shí        yǒu zhōng nián chéng        měi niàn rén yán yǒu yǒu shī        mìng qiáo cuì zhǎng        bái jiǔ zhōng yōu àn        liú quán yǒu shí qióng jiàn jìn        chóu chàng chóu chàng huí xīn yuè chū       
热度:2 作者: [唐朝] 邵谒
类型:写人|惆怅|不满|

万里凭梦归,骨肉皆在眼。

觉来益惆怅,不信长安远。

人人但为农,我独常逢旱。

恶命如漏卮,滴滴添不满。

天末雁来时,一叫一肠断。

qiū
[ [ táng cháo ] ] shào
wàn píng mèng guī ròu jiē zài yǎn        jiào lái chóu chàng xìn zhǎng ān yuǎn        rén rén dàn wéi nóng cháng féng hàn        è mìng lòu zhī tiān mǎn        tiān yàn lái shí jiào cháng duàn       
热度:1 作者: [唐朝] 邵谒
类型:写山|写人|登楼|写云|

登楼恐不高,及高君已远。

云行郎即行,云归郎不返。

嗟为楼上人,望望不相近。

若作辙中泥,不放郎车转。

白日下西山,望尽妾肠断。

wàng háng rén
[ [ táng cháo ] ] shào
dēng lóu kǒng gāo gāo jun1 yuǎn        yún háng láng háng yún guī láng fǎn        jiē wéi lóu shàng rén wàng wàng xiàng jìn        ruò zuò zhé zhōng fàng láng chē zhuǎn        bái xià 西 shān wàng jìn qiè cháng duàn       
热度:2 作者: [唐朝] 邵谒
类型:写风|写水|写鬼|生死|战士|

武皇重征伐,战士轻生死。

朝争刃上功,暮作泉下鬼。

悲风吊枯骨,明月照荒垒。

千载留长声,呜咽城南水。

zhàn chéng nán
[ [ táng cháo ] ] shào
huáng zhòng zhēng zhàn shì qīng shēng        cháo zhēng rèn shàng gōng zuò quán xià guǐ        bēi fēng diào míng yuè zhào huāng lěi        qiān zǎi liú zhǎng shēng yān chéng nán shuǐ       
热度:1 作者: [唐朝] 邵谒
类型:写水|写马|写人|

丈夫十八九,胆气欺韩彭。

报仇不用剑,辅国不用兵。

以目为水鉴,以心作权衡。

愿君似尧舜,能使天下平。

何必走马夸弓矢,然后致得人心争。

shǎo nián háng
[ [ táng cháo ] ] shào
zhàng shí jiǔ dǎn hán péng        bào chóu yòng jiàn guó yòng bīng        wéi shuǐ jiàn xīn zuò quán héng        yuàn jun1 yáo shùn néng shǐ 使 tiān xià píng        zǒu kuā gōng shǐ rán hòu zhì rén xīn zhēng       
热度:3 作者: [唐朝] 邵谒
类型:写山|

汉家天宇阔,日月不暂闲。

常将古今骨,裨作北邙山。

山高势已极,犹自凋朱颜。

bái tóu yín
[ [ táng cháo ] ] shào
hàn jiā tiān kuò yuè zàn xián        cháng jiāng jīn zuò běi máng shān        shān gāo shì yóu diāo zhū yán       
热度:4 作者: [唐朝] 邵谒
类型:

我心如蘖苦,他见如荠甘。

火未到身者,痛楚难共谙。

但言贫者拙,不言富者贪。

谁知苦寒女,力尽为桑蚕。

chūn yǒu gǎn
[ [ táng cháo ] ] shào
xīn niè jiàn gān        huǒ wèi dào shēn zhě tòng chǔ nán gòng ān        dàn yán pín zhě zhuō yán zhě tān        shuí zhī hán jìn wéi sāng cán       
热度:1 作者: [唐朝] 邵谒
类型:写水|写人|写酒|

对酒弹古琴,弦中发新音。

新音不可辨,十指幽怨深。

妾颜不自保,四时如车轮。

不知今夜月,曾照几时人。

露滴芙蓉香,香销心亦死。

良时无可留,残红谢池水。

[ [ táng cháo ] ] shào
duì jiǔ dàn qín xián zhōng xīn yīn        xīn yīn biàn shí zhǐ yōu yuàn shēn        qiè yán bǎo shí chē lún        zhī jīn yuè céng zhào shí rén        róng xiāng xiāng xiāo xīn        liáng shí liú cán hóng xiè chí shuǐ