古诗词大全

热度:1 作者: [金朝] 蔡松年
类型:写风|写花|写水|写酒|

解语宫花出画檐。

酒尊风味为花甜。

谁怜梦好春如水,可奈香馀月入帘。

春漫漫,酒厌厌。

曲终新恨到眉尖。

此生愿化双琼柱,得近春风暖玉

zhè tiān · · jiě gōng huā chū huà yán
[ [ jīn cháo ] ] cài sōng nián
jiě gōng huā chū huà yán        jiǔ zūn fēng wèi wéi huā tián        shuí lián mèng hǎo chūn shuǐ nài xiāng yuè lián        chūn màn màn jiǔ yàn yàn        zhōng xīn hèn dào méi jiān        shēng yuàn huà shuāng qióng zhù jìn chūn fēng nuǎn
热度:2 作者: [金朝] 蔡松年
类型:写雪|写风|写花|写山|写水|写云|

秀樾横塘十里香,水花晚色静年芳。

胭脂雪瘦熏沉水,翡翠盘高走夜光。

山黛远,月波长,暮云秋影蘸潇湘。

醉魂应逐凌波梦,分付西风此夜凉。

zhè tiān · · xiù yuè héng táng shí xiāng
[ [ jīn cháo ] ] cài sōng nián
xiù yuè héng táng shí xiāng shuǐ huā wǎn jìng nián fāng        yān zhī xuě shòu xūn chén shuǐ fěi cuì pán gāo zǒu guāng        shān dài yuǎn yuè zhǎng yún qiū yǐng zhàn xiāo xiāng        zuì hún yīng zhú líng mèng fèn 西 fēng liáng       
热度:1 作者: [金朝] 蔡松年
类型:写雪|写风|写山|写人|豪爽|写酒|

化鹤城高,山蟠辽海,参天古木苍烟。

有贤王豪爽,不减梁园。

高会端思白雪,清澜远泛红莲。

况男儿方壮,好为知音,重鼓冰弦。

香凝翠幕,月压溪楼,暮寒有酒如川。

人半醉、竹西歌吹,催度新篇。

顾我心情老矣,爱君风谊依然。

倦游归去,羽衣相过,会约明年

zhōng huā sòng zhào jiān zài liáo yáng
[ [ jīn cháo ] ] cài sōng nián
huà chéng gāo shān pán liáo hǎi cān tiān cāng yān        yǒu xián wáng háo shuǎng jiǎn liáng yuán        gāo huì duān bái xuě qīng lán yuǎn fàn hóng lián        kuàng nán ér fāng zhuàng hǎo wéi zhī yīn zhòng bīng xián        xiāng níng cuì yuè lóu hán yǒu jiǔ chuān        rén bàn zuì zhú 西 chuī cuī xīn piān        xīn qíng lǎo ài jun1 fēng rán        juàn yóu guī xiàng guò huì yuē míng nián
热度:0 作者: [金朝] 蔡松年
类型:写雨|写雪|写风|写花|写山|写水|写马|写人|乐府|山村|写梅|写酒|

能自克。

志复疏怯,嗜酒好睡。

遇乘高履危,动辄有畏。

道逢达官稠人,则便欲退缩。

其与人交,无贤不肖,往往率情任实,不留机心。

自惟至熟,使之久与世接,所谓不有外难,当有内病,故谋为早退闲居之乐。

长大以来,遭时多故,一行作吏,从事於簿书鞍马间,违己交病,不堪其忧。

求田问舍,遑遑於四方,殊未见会心处。

闻山阳间,魏晋诸贤故居,风气清和,水竹葱。

方今天壤间,盖第一胜绝之境,有意卜筑於斯,雅咏玄虚,不谈世事,起其流风遗躅。

故自丙辰丁巳以来,三求官河内,经营三径,遂将终焉。

事与愿违,俯仰一纪,劳生愈甚,吊影自怜。

然而触於事物,感今怀昔,考其见於赋咏者,实未始一日而忘。

李君不愚,作掾天台,出佐是郡,因其行也,赋乐府长短句,以叙鄙怀。

行春胜日,物彩照人,为予择稚秀者,以雨中花歌之,使清泉白石,闻我心曲,庶几他日,不嗜酒偏怜风竹,晋客神清,多寄虚玄。

有山阳遗迹,水石高寒。

曾为幽栖起本,几求方外微官。

谩蹉跎十载,还羡君侯,左驾朱?。

山村霰雪,竹外花明,瘦梅半树斓斑。

溪路转、青帘佳处,便是萧闲。

寄谢王君精爽,摩挲森碧琅?。

个中著我,储风养月,先报平安。

zhōng huā yòu lín nài shì lǎn màn zhī
[ [ jīn cháo ] ] cài sōng nián
néng        zhì shū qiè shì jiǔ hǎo shuì        chéng gāo wēi dòng zhé yǒu wèi        dào féng guān chóu rén biàn 便 tuì 退 suō        rén jiāo xián xiāo wǎng wǎng qíng rèn shí liú xīn        wéi zhì shú shǐ 使 zhī jiǔ shì jiē suǒ wèi yǒu wài nán dāng yǒu nèi bìng móu wéi zǎo tuì 退 xián zhī        zhǎng lái zāo shí duō háng zuò cóng shì 簿 shū ān jiān wéi jiāo bìng kān yōu        qiú tián wèn shě huáng huáng fāng shū wèi jiàn huì xīn chù        wén shān yáng jiān wèi jìn zhū xián fēng qīng shuǐ zhú cōng        fāng jīn tiān rǎng jiān gài shèng jué zhī jìng yǒu bo zhù yǒng xuán tán shì shì liú fēng zhú        bǐng chén dīng lái sān qiú guān nèi jīng yíng sān jìng suí jiāng zhōng yān        shì yuàn wéi yǎng láo shēng shèn diào yǐng lián        rán ér chù shì gǎn jīn huái 怀 kǎo jiàn yǒng zhě shí wèi shǐ ér wàng        jun1 zuò yuàn tiān tái chū zuǒ shì jun4 yīn háng zhǎng duǎn huái 怀        háng chūn shèng cǎi zhào rén wéi zhì xiù zhě zhōng huā zhī shǐ 使 qīng quán bái shí wén xīn shù shì jiǔ piān lián fēng zhú jìn shén qīng duō xuán        yǒu shān yáng shuǐ shí gāo hán        céng wéi yōu běn qiú fāng wài wēi guān        màn cuō tuó shí zǎi hái xiàn jun1 hóu zuǒ jià zhū ? ?        shān cūn xiàn xuě zhú wài huā míng shòu méi bàn shù lán bān        zhuǎn qīng lián jiā chù biàn 便 shì xiāo xián        xiè wáng jun1 jīng shuǎng suō sēn láng ? ?        zhōng zhe chǔ fēng yǎng yuè xiān bào píng ān       
热度:1 作者: [金朝] 蔡松年
类型:写雨|写雪|写风|写花|写山|写水|写人|乐府|写湖|故国|写梅|写云|写酒|

梅风味颇已动,感念节物,无以为怀,於是招二三会心者,载酒小集於禅坊。

而乐府有清音人雅善歌雨中花,坐客请赋此曲,以侑一觞。

情之所钟,故不能已,以卒章记重游退闲之乐,庶以自宽云忆昔东山,王谢感概,离情多在中年。

正赖哀弦清唱,陶写馀欢。

两晋名流谁有,半生老眼常寒。

梦回故国,酒前风味,一笑都还。

湖光玉骨,水秀山明,唤人妙思无边。

吾老矣、不堪冰雪,换此萧闲。

传语明年晓月,梅梢莫转银盘。

后期好在,黄柑紫蟹,劝我休官。

zhōng huā jiāng qióng biàn píng shēng qīn yǒu líng luò dài
[ [ jīn cháo ] ] cài sōng nián
méi fēng wèi dòng gǎn niàn jiē wéi huái 怀 shì zhāo èr sān huì xīn zhě zǎi jiǔ xiǎo chán fāng        ér yǒu qīng yīn rén shàn zhōng huā zuò qǐng yòu shāng        qíng zhī suǒ zhōng néng zhāng zhòng yóu tuì 退 xián zhī shù kuān yún dōng shān wáng xiè gǎn gài qíng duō zài zhōng nián        zhèng lài āi xián qīng chàng táo xiě huān        liǎng jìn míng liú shuí yǒu bàn shēng lǎo yǎn cháng hán        mèng huí guó jiǔ qián fēng wèi xiào dōu hái        guāng shuǐ xiù shān míng huàn rén miào biān        lǎo kān bīng xuě huàn xiāo xián        chuán míng nián xiǎo yuè méi shāo zhuǎn yín pán        hòu hǎo zài huáng gān xiè quàn xiū guān       
热度:2 作者: [金朝] 蔡松年
类型:写风|写人|写茶|对月|写云|

归对月小酌,赋西江月记之古殿苍松偃蹇,孤云丈室清深。

茶声破睡午风阴。

不用凉泉石枕。

枯木人忘独坐,白莲意可相寻。

归时团月印天心。

更作逃禅小饮。

西 jiāng yuè yǒu yuè xiá mào shǔ yóu tài píng sōng
[ [ jīn cháo ] ] cài sōng nián
guī duì yuè xiǎo zhuó 西 jiāng yuè zhī diàn 殿 cāng sōng yǎn jiǎn yún zhàng shì qīng shēn        chá shēng shuì fēng yīn        yòng liáng quán shí zhěn        rén wàng zuò bái lián xiàng xún        guī shí tuán yuè yìn tiān xīn        gèng zuò táo chán xiǎo yǐn       
热度:1 作者: [金朝] 蔡松年
类型:写雪|写风|写马|秋千|写酒|

清明绿野,玉色明春酒。

燕地雪如沙,为唤起、斗南温秀。

鬓丝禅榻,梦觉古扬州,瑶台路,返魂香,好在啼妆瘦。

春前入眼,似是章台柳。

欲典??裘,误金车、香迎马首。

绿阴青子,后日便东风,秋千散,暮寒生,月到西厢后。

shān · · qīng míng 绿
[ [ jīn cháo ] ] cài sōng nián
qīng míng 绿 míng chūn jiǔ        yàn xuě shā wéi huàn dòu nán wēn xiù        bìn chán mèng jiào yáng zhōu yáo tái fǎn hún xiāng hǎo zài zhuāng shòu        chūn qián yǎn shì zhāng tái liǔ        diǎn ? ? ? ? qiú jīn chē xiāng yíng shǒu        绿 yīn qīng hòu biàn 便 dōng fēng qiū qiān sàn hán shēng yuè dào 西 xiāng hòu       
热度:2 作者: [金朝] 蔡松年
类型:写风|写人|人生|写梅|写云|

人生寄耳,几许寒仍暑。

东晋旧风流,叹此道、虽存如缕。

黄尘堆里,玉树照光风,闲命驾,小开樽,林下歌奇语。

萧闲老计,只有梅千树。

明秀一峰寒,醉时眠、冷云幽处。

君如早退,端可张吾军,唯莫遣,俗儿知,减却欢中趣。

shān wén yùn
[ [ jīn cháo ] ] cài sōng nián
rén shēng ěr hán réng shǔ        dōng jìn jiù fēng liú tàn dào suī cún        huáng chén duī shù zhào guāng fēng xián mìng jià xiǎo kāi zūn lín xià        xiāo xián lǎo zhī yǒu méi qiān shù        míng xiù fēng hán zuì shí mián lěng yún yōu chù        jun1 zǎo tuì 退 duān zhāng jun1 wéi qiǎn ér zhī jiǎn què huān zhōng       
热度:1 作者: [金朝] 蔡松年
类型:写雨|写风|写山|写水|写人|

绝。

客怀展转不能寐,因借浩然韵作此霜林万籁,秋满人间世。

客子旧山心,误西风、悲号涧水。

茅檐夜久,仍送雨疏疏,焚香坐,对床眠,多少闲滋味。

钓舡篷底,闲杀烟蓑辈。

老眼倦纷华,宦情与、秋光似纸。

幽栖归去,梧影小楼寒,看山眼,打窗声,莫放颓然醉。

shān zhōng qiū hòu sān fēng zuò lín shēng tāo
[ [ jīn cháo ] ] cài sōng nián
jué        huái 怀 zhǎn zhuǎn néng mèi yīn jiè hào rán yùn zuò shuāng lín wàn lài qiū mǎn rén jiān shì        jiù shān xīn 西 fēng bēi hào jiàn shuǐ        máo yán jiǔ réng sòng shū shū fén xiāng zuò duì chuáng mián duō shǎo xián wèi        diào chuán péng xián shā yān suō bèi        lǎo yǎn juàn fēn huá huàn qíng qiū guāng zhǐ        yōu guī yǐng xiǎo lóu hán kàn shān yǎn chuāng shēng fàng tuí rán zuì       
热度:1 作者: [金朝] 蔡松年
类型:写雨|写风|写花|写山|写梅|写云|写酒|

云海蓬莱,风雾鬓鬟,不假梳掠。

仙衣卷尽云霓,方见宫腰纤弱。

心期得处,世间言语非真,海犀一点通寥廓。

无物比情浓,觅无情相博。

离索。

晓来一枕馀香,酒病赖花医却。

滟滟金尊,收拾新愁重酌。

片帆云影,载将无际关山,梦魂应被杨花觉。

梅子雨丝丝,满江干楼阁。

shí zhōu màn gāo shǐ 使 hái zuò
[ [ jīn cháo ] ] cài sōng nián
yún hǎi péng lái fēng bìn huán jiǎ shū luě        xiān juàn jìn yún fāng jiàn gōng yāo xiān ruò        xīn chù shì jiān yán fēi zhēn hǎi diǎn tōng liáo kuò        qíng nóng qíng xiàng        suǒ        xiǎo lái zhěn xiāng jiǔ bìng lài huā què        yàn yàn jīn zūn shōu shí xīn chóu zhòng zhuó        piàn fān yún yǐng zǎi jiāng guān shān mèng hún yīng bèi yáng huā jiào        méi mǎn jiāng gàn lóu