韵高格妙。
不数闲花草。
向晚小梳妆,换一套、新衣始了。
横钗整鬓,倚醉唱清词,房户静,酒杯深。
帘幕明残照。
扬州一梦,未尽还惊觉。
自恁在心头,拈不出、倚时是了。
吴霜点鬓,春色老刘郎,云路远,晚溪横,谁见桃花笑。
mò
蓦
shān
山
xī
溪
·
·
yùn
韵
gāo
高
gé
格
miào
妙
[
[
sòng
宋
cháo
朝
]
]
lǚ
吕
wèi
渭
lǎo
老
yùn
韵
gāo
高
gé
格
miào
妙
。
。
bú
不
shù
数
xián
闲
huā
花
cǎo
草
。
。
xiàng
向
wǎn
晚
xiǎo
小
shū
梳
zhuāng
妆
,
,
huàn
换
yī
一
tào
套
、
、
xīn
新
yī
衣
shǐ
始
le
了
。
。
héng
横
chāi
钗
zhěng
整
bìn
鬓
,
,
yǐ
倚
zuì
醉
chàng
唱
qīng
清
cí
词
,
,
fáng
房
hù
户
jìng
静
,
,
jiǔ
酒
bēi
杯
shēn
深
。
。
lián
帘
mù
幕
míng
明
cán
残
zhào
照
。
。
yáng
扬
zhōu
州
yī
一
mèng
梦
,
,
wèi
未
jìn
尽
hái
还
jīng
惊
jiào
觉
。
。
zì
自
nín
恁
zài
在
xīn
心
tóu
头
,
,
niān
拈
bú
不
chū
出
、
、
yǐ
倚
shí
时
shì
是
le
了
。
。
wú
吴
shuāng
霜
diǎn
点
bìn
鬓
,
,
chūn
春
sè
色
lǎo
老
liú
刘
láng
郎
,
,
yún
云
lù
路
yuǎn
远
,
,
wǎn
晚
xī
溪
héng
横
,
,
shuí
谁
jiàn
见
táo
桃
huā
花
xiào
笑
。
。