古诗词大全

热度:5 作者: [宋朝] 姜特立
类型:读书|

亟报门前寄好音,炯然书札照家林。

兴来自说宦情薄,诗到方知秋思深。

临老读书因教子,闭门扪虱为搜吟。

当今大笔如君少,未用深藏叹陆沈。

yùn láng zhōng
[ [ sòng cháo ] ] jiāng
bào mén qián hǎo yīn jiǒng rán shū zhá zhào jiā lín        xìng lái shuō huàn qíng báo shī dào fāng zhī qiū shēn        lín lǎo shū yīn jiāo mén mén shī wéi sōu yín        dāng jīn jun1 shǎo wèi yòng shēn cáng tàn shěn       
热度:9 作者: [宋朝] 姜特立
类型:写山|写人|

木落山寒境更幽,世间万事入搔头。

何人为广秋声赋,我欲归田蚤晚休。

yùn qiū shǒu · · sān
[ [ sòng cháo ] ] jiāng
luò shān hán jìng gèng yōu shì jiān wàn shì sāo tóu        rén wéi guǎng 广 qiū shēng guī tián zǎo wǎn xiū       
热度:4 作者: [宋朝] 姜特立
类型:写风|写云|

振衣云岫一襟风,送目霜天恨里鸿。

好赋远游挥八极,知公胸次小区中。

yùn qiū shǒu · · èr
[ [ sòng cháo ] ] jiāng
zhèn yún xiù jīn fēng sòng shuāng tiān hèn hóng 鸿        hǎo yuǎn yóu huī zhī gōng xiōng xiǎo zhōng       
热度:6 作者: [宋朝] 姜特立
类型:写花|写山|

四山秋色冷银床,燕坐高斋兴味长。

何物与公堪比德,寒花晚节最馨香。

yùn qiū shǒu · ·
[ [ sòng cháo ] ] jiāng
shān qiū lěng yín chuáng yàn zuò gāo zhāi xìng wèi zhǎng        gōng kān hán huā wǎn jiē zuì xīn xiāng       
热度:7 作者: [宋朝] 姜特立
类型:乐府|

不须乐府说无愁,不用尊前著杜秋。

已把宦情同嚼蜡,便将世事等藏钩。

yùn qiū shǒu · · líng
[ [ sòng cháo ] ] jiāng
shuō chóu yòng zūn qián zhe qiū        huàn qíng tóng jiáo biàn 便 jiāng shì shì děng cáng gōu       
热度:9 作者: [宋朝] 姜特立
类型:写山|写云|

冉冉寒云滃晓扉,涓涓坠露滴秋衣。

兴来倚杖看苍石,无限空山木叶飞。

yùn qiū shǒu
[ [ sòng cháo ] ] jiāng
rǎn rǎn hán yún wēng xiǎo fēi juān juān zhuì qiū        xìng lái zhàng kàn cāng shí xiàn kōng shān fēi       
热度:16 作者: [宋朝] 姜特立
类型:写山|

一岁常随斗柄回,四时各占一时开。

仙娥别有栽培术,长与山翁荐寿杯。

yùn tāng kuān zhòng huì qīng liè miào shèn
[ [ sòng cháo ] ] jiāng
suì cháng suí dòu bǐng huí shí zhàn shí kāi        xiān é bié yǒu zāi péi shù zhǎng shān wēng jiàn shòu 寿 bēi       
热度:17 作者: [宋朝] 姜特立
类型:写花|写人|

老火西驰烧邓林,此花孤绝更清深。

犀纹隐隐通肌骨,羽葆层层间彩金。

残蕊尚堪然古鼎,生香长得汎秋砧。

形容尽入寺人笔,不为唐贤吹陆沉。

yùn
[ [ sòng cháo ] ] jiāng
lǎo huǒ 西 chí shāo dèng lín huā jué gèng qīng shēn        wén yǐn yǐn tōng bǎo céng céng jiān cǎi jīn        cán ruǐ shàng kān rán dǐng shēng xiāng zhǎng qiū zhēn        xíng róng jìn rén wéi táng xián chuī chén       
热度:13 作者: [宋朝] 姜特立
类型:写雨|写风|写人|

观彼雨中荷,跳珠自涓滴。

初集尚端停,稍多远倚侧。

虚明是本体,不受世鑽刻。

初疑鲛人泣,泪向盘中掷。

又疑石笋街,抛洒天不惜。

但见漾玻瓈,讵容登几格。

高低相依映,倾泻才咫尺。

浏漓丹砂汞,晃荡摩尼色。

照乘傥见收,价恐千金直。

日乾风势定,泯若无留迹。

固知造化巧,又似儿女剧。

yùn zhòng zhì zhū
[ [ sòng cháo ] ] jiāng
guān zhōng tiào zhū juān        chū shàng duān tíng shāo duō yuǎn        míng shì běn shòu shì zuàn        chū jiāo rén lèi xiàng pán zhōng zhì        yòu shí sǔn jiē pāo tiān        dàn jiàn yàng li róng dēng        gāo xiàng yìng qīng xiè cái zhǐ chǐ        liú dān shā gǒng huǎng dàng        zhào chéng tǎng jiàn shōu jià kǒng qiān jīn zhí        qián fēng shì dìng mǐn ruò liú        zhī zào huà qiǎo yòu ér       
热度:3 作者: [宋朝] 姜特立
类型:写花|写水|溪水|

花溪溪水出仟源,正对枢臣旧戟门。

聊把一麾随宦牒,只寻三径乐丘园。

传家远继东楼国,好客长开北海尊。

胸次魁奇无一物,百年厚德畀儿孙。

lóu ān wǎn shī
[ [ sòng cháo ] ] jiāng
huā shuǐ chū qiān yuán zhèng duì shū chén jiù mén        liáo huī suí huàn dié zhī xún sān jìng qiū yuán        chuán jiā yuǎn dōng lóu guó hǎo zhǎng kāi běi hǎi zūn        xiōng kuí bǎi nián hòu ér sūn