古诗词大全

热度:2 作者: [宋朝] 张镃
类型:写人|

林宗真杰士,甑堕识孟敏。

初无一语交,肺腑已窥尽。

人才处东京,郭许能汲引。

几时不生贤,弗遇即泯泯。

xìng · · shí
[ [ sòng cháo ] ] zhāng
lín zōng zhēn jié shì zèng duò shí mèng mǐn        chū jiāo fèi kuī jìn        rén cái chù dōng jīng guō néng yǐn        shí shēng xián mǐn mǐn       
热度:10 作者: [宋朝] 张镃
类型:写草|

照乘复垂棘,固足为国宝。

朝有宣力贤,爱惜莫草草。

成汤昔在上,剪发救枯稿。

念民有念已,顷刻动穹昊。

太宗疗功臣,亦本为民保。

断须疾其愈,大胜琮璧祷。

xìng · · shí liù
[ [ sòng cháo ] ] zhāng
zhào chéng chuí wéi guó bǎo        cháo yǒu xuān xián ài cǎo cǎo        chéng tāng zài shàng jiǎn jiù gǎo 稿        niàn mín yǒu niàn qǐng dòng qióng hào        tài zōng liáo gōng chén běn wéi mín bǎo        duàn shèng cóng dǎo       
热度:2 作者: [宋朝] 张镃
类型:写风|道德|

道德酿缙绅,睟容无点尘。

望之鄙吝消,矧得累夕亲。

顷思阙思化,四教隆诸身。

济济三千徒,变蒙尽为仁。

贤圣虽不同,气类当等伦。

叔度亦我师,千载风如新。

xìng · · shí
[ [ sòng cháo ] ] zhāng
dào niàng jìn shēn zuì róng diǎn chén        wàng zhī lìn xiāo shěn lèi qīn        qǐng què huà jiāo lóng zhū shēn        sān qiān biàn méng jìn wéi rén        xián shèng suī tóng lèi dāng děng lún        shū shī qiān zǎi fēng xīn       
热度:1 作者: [宋朝] 张镃
类型:写水|江水|

实修名自来,犹影长随身。

惑者偏忌嫉,终之反累之。

况驰死后誉,何关一丘尘。

所以识达早,托醉全吾直。

归兴因专鲈,口腹何足陈。

到今吴江水。

秋至清粼粼。

xìng · · shí
[ [ sòng cháo ] ] zhāng
shí xiū míng lái yóu yǐng zhǎng suí shēn        huò zhě piān zhōng zhī fǎn lèi zhī        kuàng chí hòu guān qiū chén        suǒ shí zǎo tuō zuì quán zhí        guī xìng yīn zhuān kǒu chén        dào jīn jiāng shuǐ        qiū zhì qīng lín lín       
热度:0 作者: [宋朝] 张镃
类型:写风|志士|

真才当自重,跃冶非良金。

世儒识拔鲜,志士违本心。

慷慨自铺陈,庶几有知音。

但恐北风扇,虚言难保任。

快哉东方生,可喜未可钦。

xìng · · shí sān
[ [ sòng cháo ] ] zhāng
zhēn cái dāng zhòng yuè fēi liáng jīn        shì shí xiān zhì shì wéi běn xīn        kāng kǎi chén shù yǒu zhī yīn        dàn kǒng běi fēng shàn yán nán bǎo rèn        kuài zāi dōng fāng shēng wèi qīn       
热度:1 作者: [宋朝] 张镃
类型:写人|

渊明膝上桐,一丝不肯挂。

弹声聒天地,无人知此话。

谓琴只这是,世间何用弦。

谓在有无中,其然岂其然。

xìng · · shí èr
[ [ sòng cháo ] ] zhāng
yuān míng shàng tóng kěn guà        dàn shēng guō tiān rén zhī huà        wèi qín zhī zhè shì shì jiān yòng xián        wèi zài yǒu zhōng rán rán       
热度:0 作者: [宋朝] 张镃
类型:写水|写人|

天一即生水,语性何洁清。

未尝使人贪,酌之失廉称。

夷齐素高蹈,想非常饮冰。

仁鄙成自取,处默先内明。

xìng · · 1 1 1 1 9 9
[ [ sòng cháo ] ] zhāng
tiān shēng shuǐ xìng jié qīng        wèi cháng shǐ 使 rén tān zhuó zhī shī lián chēng        gāo dǎo xiǎng fēi cháng yǐn bīng        rén chéng chù xiān nèi míng       
热度:4 作者: [宋朝] 张镃
类型:写水|

小圃秋光不世情,蠹枝枯卉忽重青。

凌晨灌银床水,居士新看种树经。

xìng · · 1 1 1 1 8 8
[ [ sòng cháo ] ] zhāng
xiǎo qiū guāng shì qíng zhī huì zhòng qīng        líng chén guàn yín chuáng shuǐ shì xīn kàn zhǒng shù jīng       
热度:3 作者: [宋朝] 张镃
类型:

征南勋业手,顾乃玩简策。

麟经日月垂,左氏实有力。

为渠作忠臣,训义订今昔。

后来疑掖子,开卷随有益。

果能作蹄筌,此学不妨痴。

xìng · · 1 1 1 1 7 7
[ [ sòng cháo ] ] zhāng
zhēng nán xūn shǒu nǎi wán jiǎn        lín jīng yuè chuí zuǒ shì shí yǒu        wéi zuò zhōng chén xùn dìng jīn        hòu lái kāi juàn suí yǒu        guǒ néng zuò quán xué fáng chī       
热度:10 作者: [宋朝] 张镃
类型:

圣学律万世,玉振仍金声。

大贤务矫俗,始以和自名。

智者稽所终,流弊固难行。

求圆能舍规,鲁男乌可轻。

xìng · · 1 1 1 1 6 6
[ [ sòng cháo ] ] zhāng
shèng xué wàn shì zhèn réng jīn shēng        xián jiǎo shǐ míng        zhì zhě suǒ zhōng liú nán háng        qiú yuán néng shě guī nán qīng