秋意还深,渐银床露冷,梧叶风高。
婵娟也应为我,羞照霜毛。
流年老尽,漫银蟾、冷浸香醪。
除尽把,平生怨感,一时分付离骚。
伤心故人千里,问阴晴何处,还记今宵。
楼高共谁同看,玉桂烟梢。
南枝鹊绕,叹此生、飘转江皋。
须更约,他年清照,为人常到寒霄。
hàn
汉
gōng
宫
chūn
春
[
[
sòng
宋
dài
代
]
]
zhōu
周
zǐ
紫
zhī
芝
qiū
秋
yì
意
hái
还
shēn
深
,
,
jiàn
渐
yín
银
chuáng
床
lù
露
lěng
冷
,
,
wú
梧
yè
叶
fēng
风
gāo
高
。
。
chán
婵
juān
娟
yě
也
yīng
应
wéi
为
wǒ
我
,
,
xiū
羞
zhào
照
shuāng
霜
máo
毛
。
。
liú
流
nián
年
lǎo
老
jìn
尽
,
,
màn
漫
yín
银
chán
蟾
、
、
lěng
冷
jìn
浸
xiāng
香
láo
醪
。
。
chú
除
jìn
尽
bǎ
把
,
,
píng
平
shēng
生
yuàn
怨
gǎn
感
,
,
yī
一
shí
时
fèn
分
fù
付
lí
离
sāo
骚
。
。
shāng
伤
xīn
心
gù
故
rén
人
qiān
千
lǐ
里
,
,
wèn
问
yīn
阴
qíng
晴
hé
何
chù
处
,
,
hái
还
jì
记
jīn
今
xiāo
宵
。
。
lóu
楼
gāo
高
gòng
共
shuí
谁
tóng
同
kàn
看
,
,
yù
玉
guì
桂
yān
烟
shāo
梢
。
。
nán
南
zhī
枝
què
鹊
rào
绕
,
,
tàn
叹
cǐ
此
shēng
生
、
、
piāo
飘
zhuǎn
转
jiāng
江
gāo
皋
。
。
xū
须
gèng
更
yuē
约
,
,
tā
他
nián
年
qīng
清
zhào
照
,
,
wéi
为
rén
人
cháng
常
dào
到
hán
寒
xiāo
霄
。
。