碧竿微露月玲珑,谢豹伤心独叫风。
高处已应闻滴血,山榴一夜几枝红。
蜀客春城闻蜀鸟,思归声引未归心。
却知夜夜愁相似,尔正啼时我正吟。
wén
闻
dù
杜
juān
鹃
èr
二
shǒu
首
[
[
táng
唐
cháo
朝
]
]
yōng
雍
táo
陶
bì
碧
gān
竿
wēi
微
lù
露
yuè
月
líng
玲
lóng
珑
,
,
xiè
谢
bào
豹
shāng
伤
xīn
心
dú
独
jiào
叫
fēng
风
。
。
gāo
高
chù
处
yǐ
已
yīng
应
wén
闻
dī
滴
xuè
血
,
,
shān
山
liú
榴
yī
一
yè
夜
jǐ
几
zhī
枝
hóng
红
。
。
shǔ
蜀
kè
客
chūn
春
chéng
城
wén
闻
shǔ
蜀
niǎo
鸟
,
,
sī
思
guī
归
shēng
声
yǐn
引
wèi
未
guī
归
xīn
心
。
。
què
却
zhī
知
yè
夜
yè
夜
chóu
愁
xiàng
相
sì
似
,
,
ěr
尔
zhèng
正
tí
啼
shí
时
wǒ
我
zhèng
正
yín
吟
。
。