惆怅人间万事违,两人同去一人归。
生憎平望亭前水,忍照鸳鸯相背飞。
人间的许多事情总是事与愿违,让人惆怅不已。两人一同离去,却只有一人归来。我特别讨厌平望亭前的流水,它怎么忍心映照出鸳鸯相背而飞的画面呢。
sòng
送
rén
人
[
[
táng
唐
cháo
朝
]
]
xú
徐
yuè
月
yīng
英
chóu
惆
chàng
怅
rén
人
jiān
间
wàn
万
shì
事
wéi
违
,
,
liǎng
两
rén
人
tóng
同
qù
去
yī
一
rén
人
guī
归
。
。
shēng
生
zēng
憎
píng
平
wàng
望
tíng
亭
qián
前
shuǐ
水
,
,
rěn
忍
zhào
照
yuān
鸳
yāng
鸯
xiàng
相
bèi
背
fēi
飞
。
。