古诗词大全

热度:3 作者: [宋朝] 王令
类型:写风|写花|写人|

东风来几日,穷巷不见春。

不知得花由,只见插花人。

东风能几时,听尔多欢欣。

徒恐春风归,汝我同悲辛。

dōng fēng
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
dōng fēng lái qióng xiàng jiàn chūn        zhī huā yóu zhī jiàn chā huā rén        dōng fēng néng shí tīng ěr duō huān xīn        kǒng chūn fēng guī tóng bēi xīn       
热度:2 作者: [宋朝] 王令
类型:写人|岁月|写草|写云|叹息|

昔予出东城,初见垄上耕。

忽忽自北至,岁月令人惊。

虽云一草死,万物尚华荣。

谁能当此时,叹息微阴生。

dōng chéng
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
chū dōng chéng chū jiàn lǒng shàng gēng        běi zhì suì yuè lìng rén jīng        suī yún cǎo wàn shàng huá róng        shuí néng dāng shí tàn wēi yīn shēng       
热度:6 作者: [宋朝] 王令
类型:写雨|写风|写花|写山|写人|写草|写梅|写酒|

尝闻东园游观嘉,晚趁时节亦自到。

东风不知来者多,一日芳蹊踏无草。

山樱著子寒尚迟,江梅殒蘤香可吊。

扶疏枝叶未成荫,偶来正值斜阳照。

千株红杏暖自酣,风引高炬烧晴燥。

夭桃未老已抽青,略略朱旗冠翠纛。

虽然素李不争华,似洗朱丹夸莹皓。

其他百种不可名,如列锦绣快晴曝。

何低何高何後先,一一尽解承春笑。

杨花轻佻最得力,飞过青天去何冒。

弱柳低垂弗辞贱,以力凭风为春扫。

黄鹂嘲啁声语和,似对游人见情抱。

蝴蝶填委不知数,飞乱人眼漫颠倒。

黄蜂虽忙不为身,以甘遗人竟何道。

子规终日劝客归,吾无间然念何报。

嗟余多病所趋乖,又懒讙呼逐年少。

经年一春为嘉时,行过不恤每自谯。

然虽无酒不解歌,素游尚少贫交召。

何时期子早再游,风雨不可旦夕料。

dōng yuán zèng zhōu
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
cháng wén dōng yuán yóu guān jiā wǎn chèn shí jiē dào        dōng fēng zhī lái zhě duō fāng cǎo        shān yīng zhe hán shàng chí jiāng méi yǔn huā xiāng diào        shū zhī wèi chéng yīn ǒu lái zhèng zhí xié yáng zhào        qiān zhū hóng xìng nuǎn hān fēng yǐn gāo shāo qíng zào        yāo táo wèi lǎo chōu qīng luè luè zhū guàn cuì dào        suī rán zhēng huá zhū dān kuā yíng hào        bǎi zhǒng míng liè jǐn xiù kuài qíng        gāo hòu xiān jìn jiě chéng chūn xiào        yáng huā qīng tiāo zuì fēi guò qīng tiān mào        ruò liǔ chuí jiàn píng fēng wéi chūn sǎo        huáng cháo zhōu shēng duì yóu rén jiàn qíng bào        dié tián wěi zhī shù fēi luàn rén yǎn màn diān dǎo        huáng fēng suī máng wéi shēn gān rén jìng dào        guī zhōng quàn guī jiān rán niàn bào        jiē duō bìng suǒ guāi yòu lǎn huān zhú nián shǎo        jīng nián chūn wéi jiā shí háng guò měi qiáo        rán suī jiǔ jiě yóu shàng shǎo pín jiāo zhào        shí zǎo zài yóu fēng dàn liào       
热度:3 作者: [宋朝] 王令
类型:写云|

昼日苦卒卒,忽焉不加思。

长夜漫不眼,起复日所为。

所为浩多愧,不与初心期。

虚云圣贤学,实从世俗归。

虽耻犹奈何,长歌涕垂颐。

zhōng èr shǒu
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
zhòu yān jiā        zhǎng màn yǎn suǒ wéi        suǒ wéi hào duō kuì chū xīn        yún shèng xián xué shí cóng shì guī        suī chǐ yóu nài zhǎng chuí       
热度:2 作者: [宋朝] 王令
类型:写人|

纷纷世俗言,病客久厌听。

圣贤没已远,是非久无定。

六经纸上言,黑白欲谁证。

独有自信人,中得不外竞。

shì yán
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
fēn fēn shì yán bìng jiǔ yàn tīng        shèng xián méi yuǎn shì fēi jiǔ dìng        liù jīng zhǐ shàng yán hēi bái shuí zhèng        yǒu xìn rén zhōng wài jìng       
热度:6 作者: [宋朝] 王令
类型:写山|山川|写羊|

家世无双旧,材资第一良。

山川储地秀,日月合天光。

远色抵千古,洪声压四方。

道如天未丧,子让世谁当。

文斧摩空运,儒工缩手藏。

熔金斥淄石,截玉出端刚。

追复轩羲旧,裨终典诰亡。

夸传争噍噍,问望蔚堂堂。

章甫通期冠,缁裘讵合裳。

计量遗丈引,收取竟寻常。

有渐虽宜贺,论才固在伤。

偶来官簿版,何异任牛羊。

客有装垂橐,时穷道括囊。

贫才完竖褐,义不及妻糠。

剑折终羞屈,兰移不改香。

幸偷容足地,耻学及羹墙。

同日如无善,当年尚取狂。

互乡前事在,北面有先望。

shàng huáng rèn dào
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
jiā shì shuāng jiù cái liáng        shān chuān chǔ xiù yuè tiān guāng        yuǎn qiān hóng shēng fāng        dào tiān wèi sàng ràng shì shuí dāng        wén kōng yùn gōng suō shǒu cáng        róng jīn chì shí jié chū duān gāng        zhuī xuān jiù zhōng diǎn gào wáng        kuā chuán zhēng jiào jiào wèn wàng wèi táng táng        zhāng tōng guàn qiú shang        liàng zhàng yǐn shōu jìng xún cháng        yǒu jiàn suī lùn cái zài shāng        ǒu lái guān 簿 bǎn rèn niú yáng        yǒu zhuāng chuí tuó shí qióng dào kuò náng        pín cái wán shù kāng        jiàn shé zhōng xiū lán gǎi xiāng        xìng tōu róng chǐ xué gēng qiáng        tóng shàn dāng nián shàng kuáng        xiāng qián shì zài běi miàn yǒu xiān wàng       
热度:4 作者: [宋朝] 王令
类型:写风|写山|写水|写马|写人|写草|写鱼|写羊|

出处身之道,穷通命所关。

孔犹闻宋逐,轲亦退梁还。

兹道方中否,流风有後艰。

客来方病宪,人戚不堪颜。

士有高山仰,身尝逸驾攀。

径心思古到,独手欲今扳。

憔悴穷年学,乖疏五两纶。

鱼盐闻古隐,畎亩识今闲。

蹈海时何谓,无田力亦孱。

清醒甘泽畔,富贵奈墦间。

进壮羝羊触,行屯乘马班。

食贫欣道在,愠见笑儿顽。

时已输雌雉,心犹耻瘠环。

偶逢邦有道,喜睠涕无潸。

观水求窥海,知天愿适山。

虽归滕国圣,尚贱许行蛮。

进效无横草,希仁等弃官。

圣门犹进惑,惠政况先鳏。

自道非能赋,几希不敢删。

误知何以报,忠信赤心殷。

shàng shào bǎo wén
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
chū chù shēn zhī dào qióng tōng mìng suǒ guān        kǒng yóu wén sòng zhú tuì 退 liáng hái        dào fāng zhōng fǒu liú fēng yǒu hòu jiān        lái fāng bìng xiàn rén kān yán        shì yǒu gāo shān yǎng shēn cháng jià pān        jìng xīn dào shǒu jīn bān        qiáo cuì qióng nián xué guāi shū liǎng lún        yán wén yǐn quǎn shí jīn xián        dǎo hǎi shí wèi tián chán        qīng xǐng gān pàn guì nài fān jiān        jìn zhuàng yáng chù háng tún chéng bān        shí pín xīn dào zài yùn jiàn xiào ér wán        shí shū zhì xīn yóu chǐ huán        ǒu féng bāng yǒu dào juàn shān        guān shuǐ qiú kuī hǎi zhī tiān yuàn shì shān        suī guī téng guó shèng shàng jiàn háng mán        jìn xiào héng cǎo rén děng guān        shèng mén yóu jìn huò huì zhèng kuàng xiān guān        dào fēi néng gǎn shān        zhī bào zhōng xìn chì xīn yīn       
热度:7 作者: [宋朝] 王令
类型:写雨|写马|写人|写雷|写云|

夫子儒门杰,心诚行亦醇。

玉金精粹美,椒桂性芬辛。

一入随邦计,咸期利国宾。

生民待儒效,天意属人伦。

蜀犬争惊日,邹人不识麟。

穷途千古泪,白发四方尘。

弊世谁思救,仁贤自合振。

爱狙徒食费,好鹤浪轩驯。

不结临川网,偷安厝火薪。

忠言惊苦逆,恬议贵因循。

漆轨书三上,清时死九滨。

不思防蚁坏,徒欲卫龙鳞。

当道豺狼愎,升堂犬马嚣。

旱余云不雨,命塞器藏身。

独抱遗经老,来为後进陈。

手提三圣出,口压九师堙。

众耳雷霆震,群观日月新。

韦编重断绝,文席互酬询。

鲁变全归道,陈粮绝更贫。

贱生无自幸,俗系弗容亲。

盆覆徒经日,黾埋不伏人。

短诗徒自讼,已伏下斯民。

shàng áo xiān shēng
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
mén jié xīn chéng háng chún        jīn jīng cuì měi jiāo guì xìng fēn xīn        suí bāng xián guó bīn        shēng mín dài xiào tiān shǔ rén lún        shǔ quǎn zhēng jīng zōu rén shí lín        qióng qiān lèi bái fāng chén        shì shuí jiù rén xián zhèn        ài shí fèi hǎo làng xuān xùn        jié lín chuān wǎng tōu ān cuò huǒ xīn        zhōng yán jīng tián guì yīn xún        guǐ shū sān shàng qīng shí jiǔ bīn        fáng huài wèi lóng lín        dāng dào chái láng shēng táng quǎn xiāo        hàn yún mìng sāi cáng shēn        bào jīng lǎo lái wéi hòu jìn chén        shǒu sān shèng chū kǒu jiǔ shī yīn        zhòng ěr léi tíng zhèn qún guān yuè xīn        wéi biān zhòng duàn jué wén chóu xún        biàn quán guī dào chén liáng jué gèng pín        jiàn shēng xìng róng qīn        pén jīng miǎn mái rén        duǎn shī sòng xià mín       
热度:5 作者: [宋朝] 王令
类型:写山|写人|

玉海澄中粹,金山拔外佳。

无前谁与敌,独进不容偕。

列象明星璧,遗思结馆娃。

一麾迎日下,四海望霖乖。

今见诣佥允,从来注意谐。

推满常己任,济域定民皆。

富裕吴中俗,优游治外怀。

樽环常满客,醉拥坐添钗。

贱子儒名业,平生客旁淮。

尘埃方困顿,时命两沉埋。

居拙思营窟,炊穷欲析骸。

毛生祢衡刺,麻系吕匡鞋。

海远狂图酌,天高妄欲阶。

请虽非义得,来实为贫嗟。

况是常瞻目,将希未施崖。

虽然愚者虑,庶享恶人斋。

肉骨非难力,铭心谢莫涯。

定须为进互,庶或未愚柴。

shàng háng shuài shě rén
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
hǎi chéng zhōng cuì jīn shān wài jiā        qián shuí jìn róng xié        liè xiàng míng xīng jié guǎn        huī yíng xià hǎi wàng lín guāi        jīn jiàn qiān yǔn cóng lái zhù xié        tuī mǎn cháng rèn dìng mín jiē        zhōng yōu yóu zhì wài huái 怀        zūn huán cháng mǎn zuì yōng zuò tiān chāi        jiàn míng píng shēng páng huái        chén āi fāng kùn dùn shí mìng liǎng chén mái        zhuō yíng chuī qióng hái        máo shēng héng kuāng xié        hǎi yuǎn kuáng zhuó tiān gāo wàng jiē        qǐng suī fēi lái shí wéi pín jiē        kuàng shì cháng zhān jiāng wèi shī        suī rán zhě shù xiǎng è rén zhāi        ròu fēi nán míng xīn xiè        dìng wéi jìn shù huò wèi chái       
热度:5 作者: [宋朝] 王令
类型:写水|写人|

两鼠共谋渴,相饮期入水。

一鼠下缒缶。

一鼠上衔尾。

前鼠以之跌,後鼠以之死。

鼠死何足噫,夫人才可悲。

平地把手笑,乘崖拨足挤。

贼防易为力,壮楗完墙篱。

交防难为人,笑面恶肝脾。

前日信其是,今日悟其非。

安得先知明,有如灼火龟。

然则奈之何,期子同吁戏。

jiāo nán zèng jiàn
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
liǎng shǔ gòng móu xiàng yǐn shuǐ        shǔ xià zhuì fǒu        shǔ shàng xián wěi        qián shǔ zhī diē hòu shǔ zhī        shǔ rén cái bēi        píng shǒu xiào chéng        zéi fáng wéi zhuàng jiàn wán qiáng        jiāo fáng nán wéi rén xiào miàn è gān        qián xìn shì jīn fēi        ān xiān zhī míng yǒu zhuó huǒ guī        rán nài zhī tóng