古诗词大全

热度:4 作者: [明朝] 孙承宗
类型:写山|写人|岁月|写云|

关山秋尽雁随阳,雁去人闲不下堂。

绝塞貒弓空抱月,孤城画角自吹霜。

青天欲问云霄远,白发还惊岁月长。

漫说安危浑注意,可从国手试温凉。

zhōng yòu chéng wèi dào chōng xìn
[ [ míng cháo ] ] sūn chéng zōng
guān shān qiū jìn yàn suí yáng yàn rén xián xià táng        jué sāi tuàn gōng kōng bào yuè chéng huà jiǎo chuī shuāng        qīng tiān wèn yún xiāo yuǎn bái hái jīng suì yuè zhǎng        màn shuō ān wēi hún zhù cóng guó shǒu shì wēn liáng       
热度:842 作者: [明朝] 孙承宗
类型:写雪|

呵冻提篙手未苏,满船凉月雪模糊。

画家不解渔家苦,好作寒江钓雪图。

  撑船篙的手冻僵了,呵气取暖也没有好,冰冷的月光照在船上,只见一片模糊的雪影。
  画家们不了解渔人的辛苦,却偏喜欢画在下着雪的寒冷江面上垂钓的图画。

jiā
[ [ míng cháo ] ] sūn chéng zōng
dòng gāo shǒu wèi , , mǎn chuán liáng yuè xuě       
huà jiā jiě jiā , , hǎo zuò hán jiāng diào xuě