秋浩荡中遥指点,一螺许是定王城。
一径萧萧松影低。
乾坤生长我,贫病怨尤谁。
秋阳直为田家计,饶得渔村一抹花。
盘陀石上少从容。
疾走建德国,乃为渊明先。
稚子推窗窥过雁,数峰乘隙入西轩。
眼冷寒梢明数点,知他是雪是梅花。
不随桃李待春回。
一筇明到崔嵬上,有底勋劳得给扶。