古诗词大全

热度:7 作者: [宋朝] 何籀
类型:写风|写山|写水|写马|写人|写草|

细草沿阶软。

迟日薄,蕙风轻蔼微暖。

春工靳惜,桃红尚小,柳芽犹短。

罗帏绣幕高卷。

又早是、歌慵笑懒。

凭画楼,那更天远,山远,水远,人远。

堪欢。

传粉疏狂,窃香俊雅,无计拘管。

青丝绊马,红巾寄泪,甚处迷恋。

无言泪珠零乱。

翠袖滴、重重渍遍。

故要知、别后思量。

归时觑见。

yàn qīng dōu · · cǎo yán 沿 jiē ruǎn
[ [ sòng cháo ] ] zhòu
cǎo yán 沿 jiē ruǎn        chí báo huì fēng qīng ǎi wēi nuǎn        chūn gōng jìn táo hóng shàng xiǎo liǔ yóu duǎn        luó wéi xiù gāo juàn        yòu zǎo shì yōng xiào lǎn        píng huà lóu gèng tiān yuǎn shān yuǎn shuǐ yuǎn rén yuǎn        kān huān        chuán fěn shū kuáng qiè xiāng jun4 guǎn        qīng bàn hóng jīn lèi shèn chù liàn        yán lèi zhū líng luàn        cuì xiù zhòng zhòng biàn        yào zhī bié hòu liàng        guī shí jiàn       
热度:138 作者: [宋朝] 何籀
类型:写风|写山|写水|写马|写人|写草|

细草沿阶软。

迟日薄,惠风轻霭微暖。

春工靳惜,桃英尚小,柳芽犹短。

罗帏绣幕高卷,早已是歌慵笑懒。

凭画楼,那更天远,山远,水远,人远!堪怨:傅粉疏狂,窃香俊雅,无计拘管;青丝绊马,红巾寄羽,甚处迷恋!无言泪珠零乱,翠袖尽重重渍遍;故要得别后思量,归时觑见。

细细的嫩草沿着台阶蔓延,柔软无比。春日的阳光并不强烈,微风轻拂,带着淡淡的霭气,让人感觉微微温暖。春天似乎格外吝啬,桃花才刚刚有个雏形,柳芽也还短小。室内罗帏绣幕高高卷起,可她早已是歌声慵懒、笑容倦怠。她独自凭倚在画楼上,更觉天遥、山遥、水遥、人也遥不可及!实在让人怨恨:那个搽粉风流的男子,偷香雅俊的情郎,根本无法管束;他骑着系着青丝的马四处游荡,不知将红巾寄向何处,又在什么地方流连忘返!她默默无言,泪珠零乱地滚落,翠袖都被泪水重重地浸湿了;她故意要让他在分别后多多思量,等他归来时能看到自己的憔悴模样。

yàn qīng dōu
[ [ sòng cháo ] ] zhòu
cǎo yán 沿 jiē ruǎn       
chí báo , , huì fēng qīng ǎi wēi nuǎn       
chūn gōng jìn , , táo yīng shàng xiǎo , , liǔ yóu duǎn       
luó wéi xiù gāo juàn , , zǎo shì yōng xiào lǎn       
píng huà lóu , , gèng tiān yuǎn , , shān yuǎn , , shuǐ yuǎn , , rén yuǎn ! ! kān yuàn : : fěn shū kuáng , , qiè xiāng jun4 , , guǎn ; ; qīng bàn , , hóng jīn , , shèn chù liàn ! ! yán lèi zhū líng luàn , , cuì xiù jìn zhòng zhòng biàn ; ; yào bié hòu liàng , , guī shí jiàn