古诗词大全

热度:4 作者: [宋朝] 杜旟
类型:写山|写人|英雄|写云|

江山如此,是天开万古,东南王气。

一自髯孙横短策,坐使英雄鹊起。

玉树声消,金莲影散,多少伤心事。

千年辽鹤,并疑城郭非是。

当日万驷云屯,潮生潮落处,石头孤峙。

人笑褚渊今齿冷,只有袁公不死。

斜日荒烟,神州何在,欲堕新亭泪。

元龙老矣,世间何限馀子。

lèi jiāng yuè - - niàn jiāo shí tóu chéng
[ [ sòng cháo ] ]
jiāng shān shì tiān kāi wàn dōng nán wáng        rán sūn héng duǎn zuò shǐ 使 yīng xióng què        shù shēng xiāo jīn lián yǐng sàn duō shǎo shāng xīn shì        qiān nián liáo bìng chéng guō fēi shì        dāng wàn yún tún cháo shēng cháo luò chù shí tóu zhì        rén xiào chǔ yuān jīn chǐ 齿 lěng zhī yǒu yuán gōng        xié huāng yān shén zhōu zài duò xīn tíng lèi        yuán lóng lǎo shì jiān xiàn       
热度:5 作者: [宋朝] 杜旟
类型:写风|写人|江南|

春风如客,可是繁华主。

红紫未全开,早绿遍、江南千树。

一番新火,多少倦游人,纤腰柳,不知愁,犹作风前舞。

小阑干外,两两幽禽语。

问我不归家,有佳人、天寒日暮。

老来心事,唯只有春知,江头路,带春来,更带春归去。

shān · · chūn fēng
[ [ sòng cháo ] ]
chūn fēng shì fán huá zhǔ        hóng wèi quán kāi zǎo 绿 biàn jiāng nán qiān shù        fān xīn huǒ duō shǎo juàn yóu rén xiān yāo liǔ zhī chóu yóu zuò fēng qián        xiǎo lán gàn wài liǎng liǎng yōu qín        wèn guī jiā yǒu jiā rén tiān hán        lǎo lái xīn shì wéi zhī yǒu chūn zhī jiāng tóu dài chūn lái gèng dài chūn guī       
热度:6 作者: [宋朝] 杜旟
类型:写风|写花|荷花|写山|写鸟|写人|梦游|写湖|

放扁舟、万山环处,平铺碧浪千顷。

仙人怜我征尘久,借与梦游清枕。

风乍静。

望两岸群峰,倒浸玻璃影。

楼台相映。

更日薄烟轻,荷花似醉,飞鸟堕寒镜。

中都内,罗绮千街万井。

天教此地幽胜。

仇池仙伯今何在,堤柳几眠还醒。

君试问。

□此意、只今更有何人领。

功名未竟。

待学取鸱夷,仍携西子,来动五湖兴。

ér · · fàng biǎn zhōu
[ [ sòng cháo ] ]
fàng biǎn zhōu wàn shān huán chù píng làng qiān qǐng        xiān rén lián zhēng chén jiǔ jiè mèng yóu qīng zhěn        fēng zhà jìng        wàng liǎng àn qún fēng dǎo jìn yǐng        lóu tái xiàng yìng        gèng báo yān qīng huā zuì fēi niǎo duò hán jìng        zhōng dōu nèi luó qiān jiē wàn jǐng        tiān jiāo yōu shèng        chóu chí xiān jīn zài liǔ mián hái xǐng        jun1 shì wèn        zhī jīn gèng yǒu rén lǐng        gōng míng wèi jìng        dài xué chī réng xié 西 lái dòng xìng       
热度:73 作者: [宋朝] 杜旟
类型:写山|写人|英雄|写云|

江山如此,是天开万古,东南王气。

一自髯孙横短策,坐使英雄鹊起。

玉树声销,金莲影散,多少伤心事!千年辽鹤,并疑城郭是非。

当日万驷云屯,潮生潮落处,石头孤峙。

人笑褚渊今齿冷,只有袁公不死。

斜日荒烟,神州何在?欲堕新亭泪。

元龙老矣,世间何限馀子。

江山如此壮丽,是上天开辟万古以来,东南之地所汇聚的帝王之气。自从孙权运用谋略,使得英雄豪杰纷纷崛起。陈朝的歌舞之声已经消逝,南齐的金莲之影也已散去,多少令人伤心的往事啊!千年之后归来的辽鹤,恐怕都要怀疑城郭是否还是原来的模样。

当年众多的车马如云般聚集,在那潮起潮落的地方,石头城孤独地矗立着。人们嘲笑褚渊如今让人齿冷,只有袁粲坚守气节而死。夕阳西下,荒烟弥漫,神州大地如今在哪里呢?真想落下新亭之泪。我像陈元龙一样已经老了,这世间还有多少平庸之辈啊。

lèi jiāng yuè
[ [ sòng cháo ] ]
jiāng shān , , shì tiān kāi wàn , , dōng nán wáng       
rán sūn héng duǎn , , zuò shǐ 使 yīng xióng què       
shù shēng xiāo , , jīn lián yǐng sàn , , duō shǎo shāng xīn shì ! ! qiān nián liáo , , bìng chéng guō shì fēi       
dāng wàn yún tún , , cháo shēng cháo luò chù , , shí tóu zhì       
rén xiào chǔ yuān jīn chǐ 齿 lěng , , zhī yǒu yuán gōng       
xié huāng yān , , shén zhōu zài ? ? duò xīn tíng lèi       
yuán lóng lǎo , , shì jiān xiàn