古诗词大全

热度:18 作者: [宋朝] 陈郁
类型:

未赴功名且钓船,忽勤王事即貂蝉。丈夫出处随时变,须卜此心然不然。

wéi ài zhèng gāng xuān
[ [ sòng cháo ] ] chén
wèi gōng míng qiě diào chuán qín wáng shì diāo chán zhàng chū chù suí shí biàn bo xīn rán rán
热度:26 作者: [宋朝] 陈郁
类型:
我方治地种秋芳,君亦濡毫拟擅场。
待得君归醉重九,捷旗如我菊花黄。
sòng yǒu rén xiāng
[ [ sòng cháo ] ] chén
fāng zhì zhǒng qiū fāng jun1 háo shàn chǎng dài jun1 guī zuì zhòng jiǔ jié huā huáng
热度:78 作者: [宋朝] 陈郁
类型:
术不与今同,肖名亦可宗。
学虽精象数,妙亦发鸿蒙。
政自愁傍午,胡为说并冲。
一来忘利禄,祗合问诗穷。
zèng tán mìng
[ [ sòng cháo ] ] chén
shù jīn tóng xiāo míng zōng xué suī jīng xiàng shù miào hóng 鸿 méng zhèng chóu bàng wéi shuō bìng chōng lái wàng zhī wèn shī qióng
热度:73 作者: [宋朝] 陈郁
类型:
人与西风结约来,芙蓉花气扑吟杯。
曲塘好处都行遍,带得一身秋色回。
shí guī
[ [ sòng cháo ] ] chén
rén 西 fēng jié yuē lái róng huā yín bēi táng hǎo chù dōu háng biàn dài shēn qiū huí
热度:55 作者: [宋朝] 陈郁
类型:
天锡吟笺慰老怀,笔花文藻卷中开。
二分者有如此,一世之雄安在哉。
疁邑坟荒惟宿草,玉堂人去几秋槐。
诗仙应赴诗家供,一殿寒斋定一来。
jiāng liú chéng zhāi chàng
[ [ sòng cháo ] ] chén
tiān yín jiān wèi lǎo huái 怀 huā wén zǎo juàn zhōng kāi èr fèn zhě yǒu shì zhī xióng ān zài zāi liú fén huāng wéi xiǔ 宿 cǎo táng rén qiū huái shī xiān yīng shī jiā gòng diàn 殿 hán zhāi dìng lái
热度:126 作者: [宋代] 陈郁
类型:写花|

澄空初霁,暑退银塘,冰壶雁程寥寞。

天阙清芬,何事早飘岩壑。

花神更裁丽质,涨红波、一奁梳掠。

京影里,算素娥仙队,似曾相约,闲把两花商略。

开时候、羞趁观桃阶药。

绿幕黄帘,好顿胆瓶儿著。

年年粟金万斛,拒严霜、锦丝围幄。

秋富贵,又何妨、与民同乐。

shēng shēng màn
[ [ sòng dài ] ] chén
chéng kōng chū , , shǔ tuì 退 yín táng , , bīng yàn chéng liáo       
tiān què qīng fēn , , shì zǎo piāo yán       
huā shén gèng cái zhì , , zhǎng hóng lián shū luě       
jīng yǐng , , suàn é xiān duì , , céng xiàng yuē , , xián liǎng huā shāng luè       
kāi shí hòu xiū chèn guān táo jiē yào       
绿 huáng lián , , hǎo dùn dǎn píng ér zhe       
nián nián jīn wàn , , yán shuāng jǐn wéi       
qiū guì , , yòu fáng mín tóng
热度:143 作者: [宋朝] 陈郁
类型:写风|写人|

荷边清露袭人衣,风里明蟾浴晓池。

凉影润香吟不得,手扳堤柳立多时。

xiǎo wàng
[ [ sòng cháo ] ] chén
biān qīng rén , , fēng míng chán xiǎo chí       
liáng yǐng rùn xiāng yín , , shǒu bān liǔ duō shí
热度:141 作者: [宋朝] 陈郁
类型:写风|写山|写水|

没巴没鼻,霎时间、做出漫天漫地。

不论高低并上下,平白都教一例。

鼓动滕六,招邀巽二,一任张威势。

识他不破,只今道是祥瑞。

却恨鹅鸭池边,三更半夜,误了吴元济。

东郭先生都不管,关上门儿稳睡。

一夜东风,三竿暖日,万事随流水。

东皇笑道,山河原是我底。

莫名其妙地,转眼间,雪就纷纷扬扬地布满了整个天地。不管是高的地方还是低的地方,平白无故地都被雪覆盖成了一个样子。它鼓动着雪神,招来了风神,肆意地施展着它的威风。人们看不破它的本质,现在还都说这是祥瑞之兆。

只可惜在鹅鸭池边,三更半夜的这场雪,误了对吴元济的讨伐。东郭先生才不管这些,关上门安稳地睡觉。一夜东风吹过,第二天太阳升起三竿高,所有的事情都如流水般过去了。春神笑着说,山河原本就是属于我的。

niàn jiāo
[ [ sòng cháo ] ] chén
méi méi , , shà shí jiān zuò chū màn tiān màn       
lùn gāo bìng shàng xià , , píng bái dōu jiāo       
dòng téng liù , , zhāo yāo xùn èr , , rèn zhāng wēi shì       
shí , , zhī jīn dào shì xiáng ruì       
què hèn é chí biān , , sān gèng bàn , , le yuán       
dōng guō xiān shēng dōu guǎn , , guān shàng mén ér wěn shuì       
dōng fēng , , sān gān 竿 nuǎn , , wàn shì suí liú shuǐ       
dōng huáng xiào dào , , shān yuán shì