古诗词大全

热度:44 作者: [宋朝] 陈与义
类型:
野暝犹闻远,川明不恨迟。
焚山隔岸火,及我系船时。
夜半青灯屋,篱前白水陂。
殷勤谢地主,小筑欲深期。
zhēn móu
[ [ sòng cháo ] ] chén
míng yóu wén yuǎn chuān míng hèn chí fén shān àn huǒ chuán shí bàn qīng dēng qián bái shuǐ bēi yīn qín xiè zhǔ xiǎo zhù shēn
热度:53 作者: [宋朝] 陈与义
类型:
丈人延客非俗物,百和香中进一杯。
乞取齐奴锦步障,与春遮断晓风来。
xiāng lín shǒu
[ [ sòng cháo ] ] chén
zhàng rén yán fēi bǎi xiāng zhōng jìn bēi jǐn zhàng chūn zhē duàn xiǎo fēng lái
热度:49 作者: [宋朝] 陈与义
类型:
敲门俗子令我病,面有三寸康衢埃。
风饕雪虐君驰去,蓬户那无酒一杯。
zhōu yǐn qián xuě zhōng guò mén suí dēng 西 lóu zuò shī jiàn yùn
[ [ sòng cháo ] ] chén
qiāo mén lìng bìng miàn yǒu sān cùn kāng āi fēng tāo xuě nuè jun1 chí péng jiǔ bēi
热度:55 作者: [宋朝] 陈与义
类型:

人间睡声起,幽子方独步。倚杖看白云,亭亭水中度。

十月雁背高,三更河流去。物生各扰扰,念此煎百虑。

聊将忧世心,数遍桥西树。

shàng sān shǒu èr
[ [ sòng cháo ] ] chén
rén jiān shuì shēng yōu fāng zhàng kàn bái yún tíng tíng shuǐ zhōng shí yuè yàn bèi gāo sān gèng liú shēng rǎo rǎo niàn jiān bǎi liáo jiāng yōu shì xīn shù biàn qiáo 西 shù
热度:68 作者: [宋朝] 陈与义
类型:

危亭见上方,林壑带残阳。今日岂无恨,重游却味长。

héng yuè dào zhōng
[ [ sòng cháo ] ] chén
wēi tíng jiàn shàng fāng lín dài cán yáng jīn hèn zhòng yóu què wèi zhǎng
热度:53 作者: [宋朝] 陈与义
类型:
孙子白木杖,富子黑油笠。
我独白竹篮,差池复相及。
夕阳桥边画,岸帻归云急。
勿语城中人,从渠慎出入。
shēn xìn dào guāng huà dèng shū shì shǒu
[ [ sòng cháo ] ] chén
sūn bái zhàng hēi yóu bái zhú lán chà chí xiàng yáng qiáo biān huà àn guī yún chéng zhōng rén cóng shèn chū
热度:17 作者: [宋朝] 陈与义
类型:
畴昔翁才比太师,固应生女作门楣。
人间似梦风旌出,佛子何之宰树悲。
五日税金空繐帐,三千车乘忽荒陂。
它年不共江流去,突兀张林妇德碑。
hóu chù shì wǎn
[ [ sòng cháo ] ] chén
chóu wēng cái tài shī yīng shēng zuò mén méi rén jiān mèng fēng jīng chū zhī zǎi shù bēi shuì jīn kōng suì zhàng sān qiān chē chéng huāng bēi nián gòng jiāng liú zhāng lín bēi
热度:22 作者: [宋朝] 陈与义
类型:

庙堂无策可平戎,坐使甘泉照夕烽。初怪上都闻战马,岂知穷海看飞龙。

孤臣霜发三千丈,每岁烟花一万重。稍喜长沙向延阁,疲兵敢犯犬羊锋。

shāng chūn
[ [ sòng cháo ] ] chén
miào táng píng róng zuò shǐ 使 gān quán zhào fēng chū guài shàng dōu wén zhàn zhī qióng hǎi kàn fēi lóng chén shuāng sān qiān zhàng měi suì yān huā wàn zhòng shāo zhǎng shā xiàng yán bīng gǎn fàn quǎn yáng fēng
热度:31 作者: [宋朝] 陈与义
类型:
衮衮诸公车马尘,先生孤唱发阳春。
黄花不负秋风意,白发空随世事新。
闭户读书真得计,戴肴从学岂无人。
只应又被支郎笑,从者依前困在陈。
yùn jiā shū
[ [ sòng cháo ] ] chén
gǔn gǔn zhū gōng chē chén xiān shēng chàng yáng chūn huáng huā qiū fēng bái kōng suí shì shì xīn shū zhēn dài yáo cóng xué rén zhī yīng yòu bèi zhī láng xiào cóng zhě qián kùn zài chén
热度:318 作者: [宋朝] 陈与义
类型:写景|写风|写山|写水|抒怀|登楼|写湖|感慨|江水|望远|夕阳|洞庭|

洞庭之东江水西,帘旌不动夕阳迟。

登临吴蜀横分地,徙倚湖山欲暮时。

万里来游还望远,三年多难更凭危。

白头吊古风霜里,老木沧波无限悲。

天入平湖晴不风,夕帆和雁正浮空。

楼头客子杪秋后,日落君山元气中。

北望可堪回白首,南游聊得看丹枫。

翰林物色分留少,诗到巴陵还未工。

译文巍巍岳阳楼矗立在洞庭湖之东长江之西,夕阳黄昏,没有晚风卷起,楼阁上的招牌静止不动。登临当年吴国和蜀国的分界之处(荆州),在湖山黄昏下徘徊。行程万里,今日登高远望是什么心绪?为避战乱我奔波三年。登楼凭吊古人,我自己已是两鬓如霜,看着远山的古树,青苍中,隐含无限的伤悲。

平湖映着天空的影子,晴空万里,波澜不惊,大雁在空中飞来飞去。岳阳楼很多人都在看秋天的景色,看日落君山。往北边可以看到白首,往南边可以看到丹枫。一路欣赏景色,结果到了巴陵还没有写出来诗。

注释①帘旌(jīng):酒店或茶馆的招子。夕阳迟:夕阳缓慢地下沉。迟,缓慢。②吴蜀横分地:三国时吴国和蜀国争夺荆州,吴将鲁肃曾率兵万人驻扎在岳阳。横分,这里指瓜分。③徙(xǐ)倚(yǐ):徘徊。④三年多难:公元1126年(宋钦宗靖康元年)春天北宋灭亡,到写此诗时已有三年。凭危:指登楼。凭,靠着。危,指高处。⑤吊古:哀吊,凭吊。

dēng yuè yáng lóu
[ [ sòng cháo ] ] chén
dòng tíng zhī dōng jiāng shuǐ 西 , , lián jīng dòng yáng chí       
dēng lín shǔ héng fèn , , shān shí       
wàn lái yóu hái wàng yuǎn , , sān nián duō nán gèng píng wēi       
bái tóu diào fēng shuāng , , lǎo cāng xiàn bēi       
tiān píng qíng fēng , , fān yàn zhèng kōng       
lóu tóu miǎo qiū hòu , , luò jun1 shān yuán zhōng       
běi wàng kān huí bái shǒu , , nán yóu liáo kàn dān fēng       
hàn lín fèn liú shǎo , , shī dào líng hái wèi gōng