古诗词大全

热度:3 作者: [宋朝] 周文璞
类型:写花|梅花|写山|写水|写人|庐山|妇女|写梅|写云|

呜呼个是文忠琴,呜呼此琴今尚存。

堂中图书散失尽,留得七弦传子孙。

六言自书书在腹,古锦梅花留不得。

嗣孙贤者能忍贫,不向豪家博珠玉。

初鼓如撼昭陵松,巩原流水青溶溶。

三宗龙衮在帝左,曾把钧天赐与公。

再鼓似播清颍水,只将漱流肯洗耳。

曾苏两生招不来,自写新声付儿子。

尧囚山,舜放野,自兹以下不平苦。

与君所得妇女谤,此日一洗清万古。

小儒昔诵五季传,颇讶春秋体微变。

今来再听七弦琴,南薰遗制喜复见。

浮云流尽白日逃,何用广陵与离骚。

谱成只度欧家曲,秋声赋人庐山高。

ōu yáng qín
[ [ sòng cháo ] ] zhōu wén
shì wén zhōng qín qín jīn shàng cún        táng zhōng shū sàn shī jìn liú xián chuán sūn        liù yán shū shū zài jǐn méi huā liú        sūn xián zhě néng rěn pín xiàng háo jiā zhū        chū hàn zhāo líng sōng gǒng yuán liú shuǐ qīng róng róng        sān zōng lóng gǔn zài zuǒ céng jun1 tiān gōng        zài qīng yǐng shuǐ zhī jiāng shù liú kěn ěr        céng liǎng shēng zhāo lái xiě xīn shēng ér        yáo qiú shān shùn fàng xià píng        jun1 suǒ bàng qīng wàn        xiǎo sòng chuán chūn qiū wēi biàn        jīn lái zài tīng xián qín nán xūn zhì jiàn        yún liú jìn bái táo yòng guǎng 广 líng sāo        chéng zhī ōu jiā qiū shēng rén shān gāo       
热度:2 作者: [宋朝] 周文璞
类型:写雨|写风|写山|

卧龙山下听吟松,细雨清明似梦中。

柳荫朱栏三百尺,渴乌犹自泣春风。

zhì dào zhōng èr shǒu · · líng
[ [ sòng cháo ] ] zhōu wén
lóng shān xià tīng yín sōng qīng míng mèng zhōng        liǔ yīn zhū lán sān bǎi chǐ yóu chūn fēng       
热度:2 作者: [宋朝] 周文璞
类型:

吹彻鹅笙醉碧桃,古城斜日泛轻舠。

此行忆着经行处,绿树黄桑一样高。

zhì dào zhōng èr shǒu
[ [ sòng cháo ] ] zhōu wén
chuī chè é shēng zuì táo chéng xié fàn qīng dāo        háng zhe jīng háng chù 绿 shù huáng sāng yàng gāo       
热度:0 作者: [宋朝] 周文璞
类型:写雪|写水|写人|写云|

蚝焰云头玉雪身,缓行微咏岸乌巾。

始从谷里看修行,却向水滨逢丽人。

客子去时方得月,岭猿啼后便无春。

凤凰欲下箫声紧,狼籍瀛洲万斛尘。

méi
[ [ sòng cháo ] ] zhōu wén
háo yàn yún tóu xuě shēn huǎn háng wēi yǒng àn jīn        shǐ cóng kàn xiū háng què xiàng shuǐ bīn féng rén        shí fāng yuè lǐng yuán hòu biàn 便 chūn        fèng huáng xià xiāo shēng jǐn láng yíng zhōu wàn chén       
热度:3 作者: [宋朝] 周文璞
类型:写雨|写风|写梅|写云|

文命殿角东北左,上有梅梁铁交锁。

传闻旧时枝叶生,本质鳞身无不可。

有时匹练离朱栱,归带湿萍光欲动。

低头下吸菲岭泉,奋髯直入阳明洞。

旁观但怪香火浓,顷刻即令风雨送。

尔不见饥乌啄鼓来馈食,走入嵩高化为石。

禨祥祸福傥或归,阴阳幻变谁能测。

玉笥观挂白玉梁,含元追下流血柱。

异事苟逢博物问,后来那得详其故。

卷丹云,凝素雾,玉箫九成奠雕俎。

登歌升降只仰府,呜呼梅梁匆飞去。

méi liáng
[ [ sòng cháo ] ] zhōu wén
wén mìng diàn 殿 jiǎo dōng běi zuǒ shàng yǒu méi liáng tiě jiāo suǒ        chuán wén jiù shí zhī shēng běn zhì lín shēn        yǒu shí liàn zhū gǒng guī dài shī 湿 píng guāng dòng        tóu xià fēi lǐng quán fèn rán zhí yáng míng dòng        páng guān dàn guài xiāng huǒ nóng qǐng lìng fēng sòng        ěr jiàn zhuó lái kuì shí zǒu sōng gāo huà wéi shí        xiáng huò tǎng huò guī yīn yáng huàn biàn shuí néng        guān guà bái liáng hán yuán zhuī xià liú xuè zhù        shì gǒu féng wèn hòu lái xiáng        juàn dān yún níng xiāo jiǔ chéng diàn diāo        dēng shēng jiàng zhī yǎng méi liáng cōng fēi       
热度:3 作者: [宋朝] 周文璞
类型:写风|写花|写人|写草|叹息|

胡床三弄清溪笛,叹息欷歔太极筝。

怊怅斯人风味减,江花江草不胜情。

huán wáng huà xiàng
[ [ sòng cháo ] ] zhōu wén
chuáng sān nòng qīng tàn tài zhēng        chāo chàng rén fēng wèi jiǎn jiāng huā jiāng cǎo shèng qíng       

热度:5 作者: [宋朝] 周文璞
类型:写花|写山|写云|

偶向花边立,悬知病已瘳。

小山今夜月,团树满庭秋。

清露沾丛底,斜河在上头。

须臾香更好,还与碧云浮。

guì
[ [ sòng cháo ] ] zhōu wén
ǒu xiàng huā biān xuán zhī bìng chōu        xiǎo shān jīn yuè tuán shù mǎn tíng qiū        qīng zhān cóng xié zài shàng tóu        xiāng gèng hǎo hái yún       
热度:3 作者: [宋朝] 周文璞
类型:写人|读书|文学|英雄|

向来洛下老书生,今见诸孙更老成。

不复秀才趋试院,已题文学上铭旌。

泛观今古人亡恨,只有英雄命莫争。

来吊乍闻妻子哭,依然认作读书声。

yáng mèng wǎn
[ [ sòng cháo ] ] zhōu wén
xiàng lái luò xià lǎo shū shēng jīn jiàn zhū sūn gèng lǎo chéng        xiù cái shì yuàn wén xué shàng míng jīng        fàn guān jīn rén wáng hèn zhī yǒu yīng xióng mìng zhēng        lái diào zhà wén rán rèn zuò shū shēng       
热度:2 作者: [宋朝] 周文璞
类型:写花|写山|写草|写云|

云树重重和泪吟,故宫遗庙有知音。

秦吴万里皆芳草,染到山花恨最深。

juān huā
[ [ sòng cháo ] ] zhōu wén
yún shù zhòng zhòng lèi yín gōng miào yǒu zhī yīn        qín wàn jiē fāng cǎo rǎn dào shān huā hèn zuì shēn       
热度:1 作者: [宋朝] 周文璞
类型:

蒋家兄弟清古,著书互相推宗。

抟土划沙戏剧,穿岗度岭从容。

wàng máo shān liù yán sān shǒu · ·
[ [ sòng cháo ] ] zhōu wén
jiǎng jiā xiōng qīng zhe shū xiàng tuī zōng        tuán huá shā chuān 穿 gǎng lǐng cóng róng