古诗词大全

热度:1 作者: [宋朝] 吴芾
类型:

芍药移来傍玉栏,浅深浓淡一般般。

夜深促席来相就,要把春容子细看。

bāng rén xiàn sháo yào zhǒng ài hóng shang hóng zhuì zhū guàn
[ [ sòng cháo ] ] fèi
sháo yào lái bàng lán qiǎn shēn nóng dàn bān bān        shēn lái xiàng jiù yào chūn róng kàn       
热度:5 作者: [宋朝] 吴芾
类型:写人|

甲第巍然数百间,一朝人去顿摧残。

寄言行客休兴叹,但积阴功后代看。

bài yǒu gǎn
[ [ sòng cháo ] ] fèi
jiǎ wēi rán shù bǎi jiān cháo rén dùn cuī cán        yán háng xiū xìng tàn dàn yīn gōng hòu dài kàn       
热度:1 作者: [宋朝] 吴芾
类型:写山|写人|海棠|

海棠一树竹篱根,密掩深藏若避人。

移向亭前端有意,要令山下尽知春。

cáng yún yǒu hǎi táng shù zài sēng shě hòu zhú jīng zhī jiān yīn
[ [ sòng cháo ] ] fèi
hǎi táng shù zhú gēn yǎn shēn cáng ruò rén        xiàng tíng qián duān yǒu yào lìng shān xià jìn zhī chūn       
热度:1 作者: [宋朝] 吴芾
类型:写风|写山|写人|

高僧隐青山,宴坐咀白石。

不知几何年,人犹访遗迹。

顾我顽钝姿,但知能肉食。

回首仰高风,扪心有惭色。

bái shí dào zhě hóng yán shí wéi liáng xiān cháo jìng ài zhī zhī · · líng
[ [ sòng cháo ] ] fèi
gāo sēng yǐn qīng shān yàn zuò bái shí        zhī nián rén yóu fǎng 访        wán dùn 姿 dàn zhī néng ròu shí        huí shǒu yǎng gāo fēng mén xīn yǒu cán       
热度:2 作者: [宋朝] 吴芾
类型:写山|写人|

道人压尘纷,万乘挽不住。

愧我未得归,见之愈增慕。

奎画俨若新,真容宛如故。

旧隐虽寂寥,山灵尚可护。

bái shí dào zhě hóng yán shí wéi liáng xiān cháo jìng ài zhī zhī
[ [ sòng cháo ] ] fèi
dào rén chén fēn wàn chéng wǎn zhù        kuì wèi guī jiàn zhī zēng        kuí huà yǎn ruò xīn zhēn róng wǎn        jiù yǐn suī liáo shān líng shàng       
热度:2 作者: [宋朝] 吴芾
类型:写山|写水|岁月|写湖|

屏迹山间岁月深,四围绿树总成阴。

已欣丛竹生湖岸,更爱双莲出水心。

倚杖顿惊明老眼,舣舟还喜豁烦襟。

病余虽是无佳思,乘兴何妨试一吟。

bìng fàn zhōu chéng zhū qīn yǒu
[ [ sòng cháo ] ] fèi
píng shān jiān suì yuè shēn wéi 绿 shù zǒng chéng yīn        xīn cóng zhú shēng àn gèng ài shuāng lián chū shuǐ xīn        zhàng dùn jīng míng lǎo yǎn zhōu hái huō fán jīn        bìng suī shì jiā chéng xìng fáng shì yín       
热度:0 作者: [宋朝] 吴芾
类型:写风|写花|写山|惜花|看花|

仙姿元自广寒来,分得天香长馥郁。

千古风流独占秋,一枝曾比崑山玉。

伊余老去百今灰,已是形骸如土木。

年年尚为此花狂,有似渊明偏爱菊。

坐中不可一日无,又似子猷直爱竹。

一从秋到天宇清,颇费梦思眠不熟。

凌晨便起探花枝,走遍荒园常仆仆。

可怪司秋失故常,时节已深花尚伏。

迨余抱病卧匡床,始报枝头缀金粟。

折来三嗅忽凄然,不觉泪珠悬两目。

天胡只赋惜花心,不容享此看花福。

今年疾疢已如斯,来岁衰颓还可卜。

纵令牵强到花间,空使此心生不足。

不如等是趁西风,把花一扫还容谷。

bìng zhōng qiū xiāng kāi yīn chéng zhuō chéng zhū qīn yǒu
[ [ sòng cháo ] ] fèi
xiān 姿 yuán guǎng 广 hán lái fèn tiān xiāng zhǎng        qiān fēng liú zhàn qiū zhī céng kūn shān        lǎo bǎi jīn huī shì xíng hái        nián nián shàng wéi huā kuáng yǒu yuān míng piān ài        zuò zhōng yòu yóu zhí ài zhú        cóng qiū dào tiān qīng fèi mèng mián shú        líng chén biàn 便 tàn huā zhī zǒu biàn huāng yuán cháng        guài qiū shī cháng shí jiē shēn huā shàng        dài bào bìng kuāng chuáng shǐ bào zhī tóu zhuì jīn        shé lái sān xiù rán jiào lèi zhū xuán liǎng        tiān zhī huā xīn róng xiǎng kàn huā        jīn nián chèn lái suì shuāi tuí hái bo        zòng lìng qiān qiáng dào huā jiān kōng shǐ 使 xīn shēng        děng shì chèn 西 fēng huā sǎo hái róng       
热度:5 作者: [宋朝] 吴芾
类型:写山|写鬼|写鱼|

大暑苦河鱼,久乃变成痢。

辗转枕席间,百药几尽试。

神气顿索然,不止形容悴。

自谓与鬼隣,偶然有生意。

方欲少开眉,赤目又为崇。

余年能几何,十日不知味。

今虽强支持,下箸犹畏忌。

去岁夏到官,今年又秋至。

默数一年中,安好无一二。

顾此衰病躯,岂堪长代匮。

回首望故山,幸有宽闲地。

不如归去年,笑歌聊自慰。

bìng zhōng yǒu gǎn
[ [ sòng cháo ] ] fèi
shǔ jiǔ nǎi biàn chéng        niǎn zhuǎn zhěn jiān bǎi yào jìn shì        shén dùn suǒ rán zhǐ xíng róng cuì        wèi guǐ lín ǒu rán yǒu shēng        fāng shǎo kāi méi chì yòu wéi chóng        nián néng shí zhī wèi        jīn suī qiáng zhī chí xià zhù yóu wèi        suì xià dào guān jīn nián yòu qiū zhì        shù nián zhōng ān hǎo èr        shuāi bìng kān zhǎng dài kuì        huí shǒu wàng shān xìng yǒu kuān xián        guī nián xiào liáo wèi       
热度:2 作者: [宋朝] 吴芾
类型:写人|写鬼|

吾年七十五,一朝忽患瘧。

仍害及老妻,对床更撼铎。

寒时寒如冰,热后热如灼。

既去还复来,如与我有约。

连日莫能休,尽室皆惊愕。

饮啖一不忺,形骸顿如削。

细思岂无因,良由赋分薄。

本是农家子,只合事耕作。

既已得美民,复有归田乐。

已是无福当,又不知惭怍。

遂至瘧鬼憎,故意来相虐。

作诗告天公,纵我有过恶。

愿天少垂怜,疾痛且潤略。

但速赐之死,莫令我知觉。

一生缠世网,正欲解其缚。

假使寿百年,宁免此一著。

不如早归藏,且免论强弱。

我非畏死人,久已办棺槨。

bìng zhōng yǒu zuò
[ [ sòng cháo ] ] fèi
nián shí cháo huàn nuè        réng hài lǎo duì chuáng gèng hàn duó        hán shí hán bīng hòu zhuó        hái lái yǒu yuē        lián néng xiū jìn shì jiē jīng è        yǐn dàn xiān xíng hái dùn xuē        yīn liáng yóu fèn báo        běn shì nóng jiā zhī shì gēng zuò        měi mín yǒu guī tián        shì dāng yòu zhī cán zuò        suí zhì nuè guǐ zēng lái xiàng nuè        zuò shī gào tiān gōng zòng yǒu guò è        yuàn tiān shǎo chuí lián tòng qiě rùn luè        dàn zhī lìng zhī jiào        shēng chán shì wǎng zhèng jiě        jiǎ shǐ 使 shòu 寿 bǎi nián níng miǎn zhe        zǎo guī cáng qiě miǎn lùn qiáng ruò        fēi wèi rén jiǔ bàn guān guǒ       
热度:1 作者: [宋朝] 吴芾
类型:抱负|

暌违行十日,日抱负薪忧。

已疾无良药,呼医到别州。

不堪当剧暑,渐喜近新秋。

痛定因追念,从生若缀旒。

bìng zhōng zài qián yùn shū huái 怀
[ [ sòng cháo ] ] fèi
kuí wéi háng shí bào xīn yōu        liáng yào dào bié zhōu        kān dāng shǔ jiàn jìn xīn qiū        tòng dìng yīn zhuī niàn cóng shēng ruò zhuì liú