古诗词大全

热度:1 作者: [宋朝] 吴芾
类型:写风|写山|写人|读书|寂寞|叹息|

君不见昔日泰山孙先生,蹭蹬穷途道未行。

读书有志破万卷,置锥无地可躬耕。

高堂亲老仰甘旨,未免道路长营营。

睢阳客舍一再过,牢落谁人如姓名。

文正范公真好士,一见宾阶喜气形。

深知先生非乞客,金在泥沙玉在荆。

底事穷年事奔走,厄贫废学诚可矜。

因留乡校周所急,奉亲为学使有成。

先生果不负公望,行益修兮经益明。

十年声名动廊庙,天下望之如日星。

一代儒宗君试数,谁不首以先生称。

向使不遇文正公,亦将因循埋没如腐萤。

吁嗟此风寂寞久,岂是亩亩无如先生之才能。

世人俗眼弃贫贱,胸中壮气空峥嵘。

吾家叔父特达士,汪汪伟量如沧溟。

比隣有蒋生,所志在穷经。

迫于饥寒故,无以赡亲庭。

不问师道己未足,聚训青衿已十龄。

锐志日已丧,尘事日已婴。

顾虽仅能供子职,而此术业何由精。

吾叔念之为慨然,一见自待如父兄。

恐子坐穷竟废弃,亟使就学趋准绳。

况有括苍胡夫子,传道吾里作世程。

执经座下子无忽,子之所须吾其应。

倾囷倒廪略无靳,阔视世俗亲疏情。

我闻此事犹叹息,俗士闻之应骇惊。

近来世道太浇薄,骨肉犹作锱铢争。

故虽有子尚不教,但欲黄金自满籯。

安能推其余,以及异姓忘爱憎。

伟哉吾叔贤,远继文正公之英声。

蒋生其勉之,无使后人独羡孙先生。

yǒu jiǎng shēng zhě zhì xué pín kùn shū xiān jiàn ér lián
[ [ sòng cháo ] ] fèi
jun1 jiàn tài shān sūn xiān shēng cèng dēng qióng dào wèi háng        shū yǒu zhì wàn juàn zhì zhuī gōng gēng        gāo táng qīn lǎo yǎng gān zhǐ wèi miǎn dào zhǎng yíng yíng        suī yáng shě zài guò láo luò shuí rén xìng míng        wén zhèng fàn gōng zhēn hǎo shì jiàn bīn jiē xíng        shēn zhī xiān shēng fēi jīn zài shā zài jīng        shì qióng nián shì bēn zǒu è pín fèi xué chéng jīn        yīn liú xiāng xiào zhōu suǒ fèng qīn wéi xué shǐ 使 yǒu chéng        xiān shēng guǒ gōng wàng háng xiū jīng míng        shí nián shēng míng dòng láng miào tiān xià wàng zhī xīng        dài zōng jun1 shì shù shuí shǒu xiān shēng chēng        xiàng shǐ 使 wén zhèng gōng jiāng yīn xún mái méi yíng        jiē fēng jiǔ shì xiān shēng zhī cái néng        shì rén yǎn pín jiàn xiōng zhōng zhuàng kōng zhēng róng        jiā shū shì wāng wāng wěi liàng cāng míng        lín yǒu jiǎng shēng suǒ zhì zài qióng jīng        hán shàn qīn tíng        wèn shī dào wèi xùn qīng jīn shí líng        ruì zhì sàng chén shì yīng        suī jǐn néng gòng zhí ér shù yóu jīng        shū niàn zhī wéi kǎi rán jiàn dài xiōng        kǒng zuò qióng jìng fèi shǐ 使 jiù xué zhǔn shéng        kuàng yǒu kuò cāng chuán dào zuò shì chéng        zhí jīng zuò xià zhī suǒ yīng        qīng qūn dǎo lǐn luè jìn kuò shì shì qīn shū qíng        wén shì yóu tàn shì wén zhī yīng hài jīng        jìn lái shì dào tài jiāo báo ròu yóu zuò zhū zhēng        suī yǒu shàng jiāo dàn huáng jīn mǎn yíng        ān néng tuī xìng wàng ài zēng        wěi zāi shū xián yuǎn wén zhèng gōng zhī yīng shēng        jiǎng shēng miǎn zhī shǐ 使 hòu rén xiàn sūn xiān shēng       
热度:3 作者: [宋朝] 吴芾
类型:

黉舍修方毕,还欣祭服成。

豆笾罗庶品,环佩出新声。

已见威仪萧,更须经术明。

愿言俱努力,看即奋鹏程。

shì diàn ǒu shù chéng guǎng 广 wén jiān jiǎn zhū shēng
[ [ sòng cháo ] ] fèi
hóng shě xiū fāng hái xīn chéng        dòu biān luó shù pǐn huán pèi chū xīn shēng        jiàn wēi xiāo gèng jīng shù míng        yuàn yán kàn fèn péng chéng       
热度:1 作者: [宋朝] 吴芾
类型:写水|写人|道德|

忆昔未冠随亲庭,采芹曾挹泮水清。

仰高先圣空有志,逮仕才能脱白丁。

三釜及亲虽可喜,抗尘不复论书史。

旧游恍若一梦中,十载何期两来此。

惭无善政及邦人,况负平生道德心。

再瞻庙像直汗下,正恐不为神所歆。

朝来俎豆敬通灵,幸赖贤僚赞礼成。

更勤佳句愧盛意,敢与前贤齐令名。

词场自顾非元帅,白发星星徒满戴。

尚期君与振斯文,休嗟莲幕淹三载。

shì diàn xué liú pàn guān yùn
[ [ sòng cháo ] ] fèi
wèi guàn suí qīn tíng cǎi qín céng pàn shuǐ qīng        yǎng gāo xiān shèng kōng yǒu zhì dǎi shì cái néng tuō bái dīng        sān qīn suī kàng chén lùn shū shǐ        jiù yóu huǎng ruò mèng zhōng shí zǎi liǎng lái        cán shàn zhèng bāng rén kuàng píng shēng dào xīn        zài zhān miào xiàng zhí hàn xià zhèng kǒng wéi shén suǒ xīn        cháo lái dòu jìng tōng líng xìng lài xián liáo zàn chéng        gèng qín jiā kuì shèng gǎn qián xián lìng míng        chǎng fēi yuán shuài bái xīng xīng mǎn dài        shàng jun1 zhèn wén xiū jiē lián yān sān zǎi       
热度:1 作者: [宋朝] 吴芾
类型:写人|别离|写酒|

二年两度到蛾眉,今日还来话别离。

所恨行人难久住,酒阑不见月明时。

jiǔ hān zài jué
[ [ sòng cháo ] ] fèi
èr nián liǎng dào é méi jīn hái lái huà bié        suǒ hèn háng rén nán jiǔ zhù jiǔ lán jiàn yuè míng shí       
热度:3 作者: [宋朝] 吴芾
类型:写茶|写酒|

我性苦拙疏,与世不相偶。

平生不如意,往往十八九。

何以遣此怀,赖有樽中酒。

去冬酿碧香,颇不计升斗。

准拟与亲朋,兴来一聚首。

庶几牢落中,时时开笑口。

偷儿何好事,一夕负之走。

可惜数十壶,化为一乌有。

昔闻韦秀才,有酒盗不取。

今我乃致寇,退省良可丑。

无乃造物者,知我疏慵久。

恐我醉时狂,未免自遗咎。

用此警昏迷,意在鞭其后。

顾我虽无知,自爱岂不厚。

从今誓改图,停此传杯手。

炷香捧茶瓯,闭门清自守。

坐对古圣贤,永作忘年友。

jiǔ wéi tōu ér suǒ qiè
[ [ sòng cháo ] ] fèi
xìng zhuō shū shì xiàng ǒu        píng shēng wǎng wǎng shí jiǔ        qiǎn huái 怀 lài yǒu zūn zhōng jiǔ        dōng niàng xiāng shēng dòu        zhǔn qīn péng xìng lái shǒu        shù láo luò zhōng shí shí kāi xiào kǒu        tōu ér hǎo shì zhī zǒu        shù shí huà wéi yǒu        wén wéi xiù cái yǒu jiǔ dào        jīn nǎi zhì kòu tuì 退 shěng liáng chǒu        nǎi zào zhě zhī shū yōng jiǔ        kǒng zuì shí kuáng wèi miǎn jiù        yòng jǐng hūn zài biān hòu        suī zhī ài hòu        cóng jīn shì gǎi tíng chuán bēi shǒu        zhù xiāng pěng chá ōu mén qīng shǒu        zuò duì shèng xián yǒng zuò wàng nián yǒu       
热度:1 作者: [宋朝] 吴芾
类型:感伤|

天怜衰病放还乡,犹恐多情易感伤。

已遣蛙声喧鼓吹,更令燕语奏丝簧。

固知老去心情减,颇爱閒中气味长。

终日杜门无一事,不妨隐几净焚香。

qiǎn xìng
[ [ sòng cháo ] ] fèi
tiān lián shuāi bìng fàng hái xiāng yóu kǒng duō qíng gǎn shāng        qiǎn shēng xuān chuī gèng lìng yàn zòu huáng        zhī lǎo xīn qíng jiǎn ài jiān zhōng wèi zhǎng        zhōng mén shì fáng yǐn jìng fén xiāng       
热度:2 作者: [宋朝] 吴芾
类型:写风|感伤|

有志男儿走四方,怜君羇旅岁时长。

数千里外干微禄,三十年余返帮乡。

老著青衫唯可恨,光生白屋亦非常。

时来会有抟风便,莫道穷途便感伤。

sòng huáng zuò lín
[ [ sòng cháo ] ] fèi
yǒu zhì nán ér zǒu fāng lián jun1 suì shí zhǎng        shù qiān wài gàn wēi sān shí nián fǎn bāng xiāng        lǎo zhe qīng shān wéi hèn guāng shēng bái fēi cháng        shí lái huì yǒu tuán fēng biàn 便 dào qióng biàn 便 gǎn shāng       
热度:1 作者: [宋朝] 吴芾
类型:写人|写湖|

巧伪由来苦乱真,独持正论竦簪绅。

身心赢得为君子,学术宁将杀世人。

已向廷中伸此道,更来湖外济斯民。

愿言恢作经纶业,会有功名遇合辰。

sòng huáng zhòng bǐng shě rén nán cáo
[ [ sòng cháo ] ] fèi
qiǎo wěi yóu lái luàn zhēn chí zhèng lùn sǒng zān shēn        shēn xīn yíng wéi jun1 xué shù níng jiāng shā shì rén        xiàng tíng zhōng shēn dào gèng lái wài mín        yuàn yán huī zuò jīng lún huì yǒu gōng míng chén       
热度:1 作者: [宋朝] 吴芾
类型:岁月|写酒|

自别频惊岁月迁,又来此地奉周旋。

虽欣同会成三老,却恨相从未一年。

君已促装行诣阙,我方投绂欲归田。

须知出处从今异,一醉休辞拍酒船。

sòng cáo shǒu · · èr
[ [ sòng cháo ] ] fèi
bié pín jīng suì yuè qiān yòu lái fèng zhōu xuán        suī xīn tóng huì chéng sān lǎo què hèn xiàng cóng wèi nián        jun1 zhuāng háng què fāng tóu guī tián        zhī chū chù cóng jīn zuì xiū pāi jiǔ chuán       
热度:3 作者: [宋朝] 吴芾
类型:写山|写水|写人|写云|

高人本爱水云乡,揽辔登车未免忙。

连岁已陪徐孺子,今年更访贺知章。

近家上冢情何限,寻壑经丘兴更长。

只恐便归清禁去,稽山未必得徜徉。

sòng cáo shǒu · ·
[ [ sòng cháo ] ] fèi
gāo rén běn ài shuǐ yún xiāng lǎn pèi dēng chē wèi miǎn máng        lián suì péi jīn nián gèng fǎng 访 zhī zhāng        jìn jiā shàng zhǒng qíng xiàn xún jīng qiū xìng gèng zhǎng        zhī kǒng biàn 便 guī qīng jìn shān wèi cháng yáng