古诗词大全

热度:1 作者: [宋朝] 王义山
类型:山水|写山|写水|田园|写酒|

山水之中足可娱,田园数亩任荒芜。

论交惟有诗知己,把酒相忘月与吾。

秀石漱泉清可砚,孤峰挂日影堪图。

可怜直节如松劲,刚被秦封作大夫。

zhāi xìng · · èr
[ [ sòng cháo ] ] wáng shān
shān shuǐ zhī zhōng tián yuán shù rèn huāng        lùn jiāo wéi yǒu shī zhī jiǔ xiàng wàng yuè        xiù shí shù quán qīng yàn fēng guà yǐng kān        lián zhí jiē sōng jìn gāng bèi qín fēng zuò       
热度:1 作者: [宋朝] 王义山
类型:写风|写山|写水|写人|写酒|

木曳斜晖抹淡红,薄窗微惹一帘风。

水如银样浸新月,山耸翠标撑碧穹。

天为骚人开眼界,酒寻好句入杯中。

兴来点检江山罢,顷刻阴晴笑化工。

zhāi xìng · ·
[ [ sòng cháo ] ] wáng shān
xié huī dàn hóng báo chuāng wēi lián fēng        shuǐ yín yàng jìn xīn yuè shān sǒng cuì biāo chēng qióng        tiān wéi sāo rén kāi yǎn jiè jiǔ xún hǎo bēi zhōng        xìng lái diǎn jiǎn jiāng shān qǐng yīn qíng xiào huà gōng       
热度:2 作者: [宋朝] 王义山
类型:写花|

天根分上下,月窟几晴阴。

老树吹来古,流芳直到今。

四时花不断,一本理尤深。

记得南轩说,要观生物心。

zhāi xìng · · líng
[ [ sòng cháo ] ] wáng shān
tiān gēn fèn shàng xià yuè qíng yīn        lǎo shù chuī lái liú fāng zhí dào jīn        shí huā duàn běn yóu shēn        nán xuān shuō yào guān shēng xīn       
热度:3 作者: [宋朝] 王义山
类型:写云|

一身自有一乾坤,拍拍阳和禀得淳。

诗思已随春意动,夜衾不怕晓寒新。

未应云谷成辽邈,常把沧洲入想因。

觅句看书无个事,清泉可饮便非贫。

zhāi xìng
[ [ sòng cháo ] ] wáng shān
shēn yǒu qián kūn pāi pāi yáng bǐng chún        shī suí chūn dòng qīn xiǎo hán xīn        wèi yīng yún chéng liáo miǎo cháng cāng zhōu xiǎng yīn        kàn shū shì qīng quán yǐn biàn 便 fēi pín       
热度:2 作者: [宋朝] 王义山
类型:写景|写人|

少陵元是谁家数,衣钵当初自审言。

松涧于何寻的派,涪翁之后又仍孙。

几篇忧国诗奚寄,一念爱君天所根。

不比骚人弄光景,读君遗稿死犹存。

wǎn huáng sōng jiàn
[ [ sòng cháo ] ] wáng shān
shǎo líng yuán shì shuí jiā shù dāng chū shěn yán        sōng jiàn xún de pài wēng zhī hòu yòu réng sūn        piān yōu guó shī niàn ài jun1 tiān suǒ gēn        sāo rén nòng guāng jǐng jun1 gǎo 稿 yóu cún       
热度:1 作者: [宋朝] 王义山
类型:写风|

一老皤皤六十余,直从苦硬做工夫。

可怜爵齿墙于德,惟有诗书付尔孤。

后学失师谁主此,斯文坠地果天乎。

榇归只借帆风力,最是舟中麦也无。

wǎn 鹿 quán jiǎ cān zhèng èr shǒu · · líng
[ [ sòng cháo ] ] wáng shān
lǎo liù shí zhí cóng yìng zuò gōng        lián jué chǐ 齿 qiáng wéi yǒu shī shū ěr        hòu xué shī shī shuí zhǔ wén zhuì guǒ tiān        chèn guī zhī jiè fān fēng zuì shì zhōu zhōng mài       
热度:1 作者: [宋朝] 王义山
类型:写风|写山|写人|写草|

夺得公来镇古洪,武昌棠荫蔼春融。

生民立命学有用,活佛救人天大功。

上帝遗符徵范镇,斯民失怙哭温公。

山横抱犊人何在,草木蜚号一夜风。

wǎn 鹿 quán jiǎ cān zhèng èr shǒu
[ [ sòng cháo ] ] wáng shān
duó gōng lái zhèn hóng chāng táng yīn ǎi chūn róng        shēng mín mìng xué yǒu yòng huó jiù rén tiān gōng        shàng zhēng fàn zhèn mín shī wēn gōng        shān héng bào rén zài cǎo fēi hào fēng       
热度:0 作者: [宋朝] 王义山
类型:写雨|写山|写人|写草|写云|

到得咸淳国步艰,几回杭疏动天颜。

丈夫那肯死牖下,余子从教活草间。

有分珠厓终着去,无心白发望生还。

故人目断暮云处,雾雨蒙蒙山外山。

wǎn suí chū chén shàng shū
[ [ sòng cháo ] ] wáng shān
dào xián chún guó jiān huí háng shū dòng tiān yán        zhàng kěn yǒu xià cóng jiāo huó cǎo jiān        yǒu fèn zhū zhōng zhe xīn bái wàng shēng hái        rén duàn yún chù méng méng shān wài shān       
热度:0 作者: [宋朝] 王义山
类型:写花|写山|写湖|

有子万事足,相与乐湖山。

花迳板舆稳,萱庭衮服斑。

轲亲荣鼎养,鲁国忽丧还。

元气极之母,生贤奠两间。

wǎn jiǎ píng zhāng shēng · · líng
[ [ sòng cháo ] ] wáng shān
yǒu wàn shì xiàng shān        huā jìng bǎn wěn xuān tíng gǔn bān        qīn róng dǐng yǎng guó sàng hái        yuán zhī shēng xián diàn liǎng jiān       
热度:3 作者: [宋朝] 王义山
类型:写人|艰难|

修龄逾八袠,五福萃诸身。

翟服仪容旧,鸾绫谥诰新。

艰难共淮楚,褒表建齐秦。

曾听呼儿道,仲华能笑人。

wǎn jiǎ píng zhāng shēng
[ [ sòng cháo ] ] wáng shān
xiū líng zhì cuì zhū shēn        zhái róng jiù luán líng shì gào xīn        jiān nán gòng huái chǔ bāo biǎo jiàn qín        céng tīng ér dào zhòng huá néng xiào rén