古诗词大全

热度:2 作者: [宋朝] 邓肃
类型:写水|写人|

眼中儒生聊尔耳,仅免春闱饮墨水。

可怜四海万青衿,却愧建安六七子。

谁似丘侯独可人,日无千篇即怒嗔。

腐语陈言俱扫灭,奇文秀句出天真。

虎头固已称诗绝,更逢安石分工拙。

新诗为侯特发挥,照人之明鉴磨铁。

xiè tiě yùn sān shí shǒu · · shí shǒu · · liù
[ [ sòng cháo ] ] dèng
yǎn zhōng shēng liáo ěr ěr jǐn miǎn chūn wéi yǐn shuǐ        lián hǎi wàn qīng jīn què kuì jiàn ān liù        shuí qiū hóu rén qiān piān chēn        chén yán sǎo miè wén xiù chū tiān zhēn        tóu chēng shī jué gèng féng ān shí fèn gōng zhuō        xīn shī wéi hóu huī zhào rén zhī míng jiàn tiě       
热度:3 作者: [宋朝] 邓肃
类型:写风|写水|写人|写云|

穷居如将豆塞耳,一泓自足牛蹄水。

那知邻境有人豪,笑观造化但儿子。

笔端万字惊倒人,春色秋风随喜嗔。

一读锦囊殆仙去,欲借云軿遂朝真。

更当负笈慰愁绝,凭公一扫平生拙。

门人益亲自得回,会观踏破门限铁。

xiè tiě yùn sān shí shǒu · · shí shǒu · ·
[ [ sòng cháo ] ] dèng
qióng jiāng dòu sāi ěr hóng niú shuǐ        zhī lín jìng yǒu rén háo xiào guān zào huà dàn ér        duān wàn jīng dǎo rén chūn qiū fēng suí chēn        jǐn náng dài xiān jiè yún pēng 軿 suí cháo zhēn        gèng dāng wèi chóu jué píng gōng sǎo píng shēng zhuō        mén rén qīn huí huì guān mén xiàn tiě       
热度:5 作者: [宋朝] 邓肃
类型:写水|写马|写人|

结交要在相知耳,趣向不殊水投水。

请看丘侯对谢公,箭锋相契无多子。

丘侯平日论律人,详及谢公喜与嗔。

一得新诗即传借,许久夸谈今见真。

车马争看纷不绝,新诗那简茅檐拙。

脱腕供人嗟未能,安得毕升二板铁。

xiè tiě yùn sān shí shǒu · · shí shǒu · ·
[ [ sòng cháo ] ] dèng
jié jiāo yào zài xiàng zhī ěr xiàng shū shuǐ tóu shuǐ        qǐng kàn qiū hóu duì xiè gōng jiàn fēng xiàng duō        qiū hóu píng lùn rén xiáng xiè gōng chēn        xīn shī chuán jiè jiǔ kuā tán jīn jiàn zhēn        chē zhēng kàn fēn jué xīn shī jiǎn máo yán zhuō        tuō wàn gòng rén jiē wèi néng ān shēng èr bǎn tiě       
热度:5 作者: [宋朝] 邓肃
类型:写风|写水|写鸟|写人|写鱼|

三吴恶少飞绿耳,杀人如麻壅流水。

余风往往到七闽,鱼烂鸟惊父离子。

纷然回顾作流人,我侯正色聊一嗔。

坐使仓黄万老弱,复歌太平养性真。

百弊纷纷俱杜绝,四境无虞安朴拙。

方信哲夫自成城,不须十仞坚削铁。

xiè tiě yùn sān shí shǒu · · shí shǒu · · sān
[ [ sòng cháo ] ] dèng
sān è shǎo fēi 绿 ěr shā rén yōng liú shuǐ        fēng wǎng wǎng dào mǐn làn niǎo jīng        fēn rán huí zuò liú rén hóu zhèng liáo chēn        zuò shǐ 使 cāng huáng wàn lǎo ruò tài píng yǎng xìng zhēn        bǎi fēn fēn jué jìng ān zhuō        fāng xìn zhé chéng chéng shí rèn jiān xuē tiě       
热度:5 作者: [宋朝] 邓肃
类型:写山|写水|写人|写鬼|李白|

李白尝言人有耳,不当径洗颍川水。

男儿出处自有时,何须锐意楚狂子。

公今无意世间人,北山有灵定不嗔。

天子政作唐虞计,谷口那留郑子真。

伫观大手称奇绝,致君却笑前贤拙。

坐使梯航到鬼方,来寻九州贡璆铁。

xiè tiě yùn sān shí shǒu · · shí shǒu · · èr
[ [ sòng cháo ] ] dèng
bái cháng yán rén yǒu ěr dāng jìng yǐng chuān shuǐ        nán ér chū chù yǒu shí ruì chǔ kuáng        gōng jīn shì jiān rén běi shān yǒu líng dìng chēn        tiān zhèng zuò táng kǒu liú zhèng zhēn        zhù guān shǒu chēng jué zhì jun1 què xiào qián xián zhuō        zuò shǐ 使 háng dào guǐ fāng lái xún jiǔ zhōu gòng qiú tiě       
热度:6 作者: [宋朝] 邓肃
类型:写水|写人|

引领门墙数舍耳,剑之水源自樵水。

裹粮问道嗟未能,参前倚衡见夫子。

自笑昔为尘土人,春狂时逐卖符嗔。

年来懒惰百事废,洗空人伪惟葆真。

更余净业磨未绝,强继弥明不知拙。

岂是螳螂敢当车,貘兽从来食铜铁。

xiè tiě yùn sān shí shǒu · · shí shǒu · ·
[ [ sòng cháo ] ] dèng
yǐn lǐng mén qiáng shù shě ěr jiàn zhī shuǐ yuán qiáo shuǐ        guǒ liáng wèn dào jiē wèi néng cān qián héng jiàn        xiào wéi chén rén chūn kuáng shí zhú mài chēn        nián lái lǎn duò bǎi shì fèi kōng rén wěi wéi bǎo zhēn        gèng jìng wèi jué qiáng míng zhī zhuō        shì táng láng gǎn dāng chē shòu cóng lái shí tóng tiě       
热度:5 作者: [宋朝] 邓肃
类型:写水|写人|

四海纷纷筝笛耳,谁识子期志流水。

韵高调古自难酬,得意政须副墨子。

我公声价第一人,积薪居上笑不嗔。

但将佳句妙今古,逝变雕虫返太真。

孟轲尝续吾道绝,功与神禹论工拙。

先生今复回狂澜,岂减旌阳柱铸铁。

xiè tiě yùn sān shí shǒu · · shí shǒu · · líng
[ [ sòng cháo ] ] dèng
hǎi fēn fēn zhēng ěr shuí shí zhì liú shuǐ        yùn gāo diào nán chóu zhèng        gōng shēng jià rén xīn shàng xiào chēn        dàn jiāng jiā miào jīn shì biàn diāo chóng fǎn tài zhēn        mèng cháng dào jué gōng shén lùn gōng zhuō        xiān shēng jīn huí kuáng lán jiǎn jīng yáng zhù zhù tiě       
热度:7 作者: [宋朝] 邓肃
类型:写水|写人|写云|

世上区区蝇狗耳,不复解缨濯清水。

只知贪雀不留珠,可怜认贼翻为子。

珍重谢公天下人,冷居林泉曾不嗔。

云烟万木观不足,却把新诗为写真。

高节凌云亦奇绝,不绾六印未为拙。

何妨笑学杜陵翁,只有布衾冷似铁。

xiè tiě yùn sān shí shǒu · · shí shǒu
[ [ sòng cháo ] ] dèng
shì shàng yíng gǒu ěr jiě yīng zhuó qīng shuǐ        zhī zhī tān què liú zhū lián rèn zéi fān wéi        zhēn zhòng xiè gōng tiān xià rén lěng lín quán céng chēn        yún yān wàn guān què xīn shī wéi xiě zhēn        gāo jiē líng yún jué wǎn liù yìn wèi wéi zhuō        fáng xiào xué líng wēng zhī yǒu qīn lěng tiě       
热度:6 作者: [宋朝] 邓肃
类型:写山|写水|写人|人生|

人生要在行乐耳,四化相磨逝流水。

溪山佳处饱遨游,莫为羶荤亲俗子。

解龟谁顾谪仙人,玉局题墙亦遭嗔。

世人例作叶公解,但喜画龙谁识真。

何如便与尘寰绝,醉倒莫嫌茅店拙。

青骢门外击垂杨,旋乞青禾剉白铁。

xiè tiě yùn sān shí shǒu · · yóu shān sān shǒu · ·
[ [ sòng cháo ] ] dèng
rén shēng yào zài háng ěr huà xiàng shì liú shuǐ        shān jiā chù bǎo áo yóu wéi shān hūn qīn        jiě guī shuí zhé xiān rén qiáng zāo chēn        shì rén zuò gōng jiě dàn huà lóng shuí shí zhēn        biàn 便 chén huán jué zuì dǎo xián máo diàn zhuō        qīng cōng mén wài chuí yáng xuán qīng cuò bái tiě       
热度:3 作者: [宋朝] 邓肃
类型:写山|写水|写人|谢绝|

门前如市不入耳,忘言隐几心如水。

纷华时逐长安儿,清爽何似毛锥子。

我虽事业未如人,天公不等吾弗嗔。

独步高山寻兀室,默坐烧香已悟真。

世事缤纷俱谢绝,叩角自歌愚且拙。

谁暇投书追贾谊,更忧铜弊杂铅铁。

xiè tiě yùn sān shí shǒu · · yóu shān sān shǒu · · líng
[ [ sòng cháo ] ] dèng
mén qián shì ěr wàng yán yǐn xīn shuǐ        fēn huá shí zhú zhǎng ān ér qīng shuǎng máo zhuī        suī shì wèi rén tiān gōng děng chēn        gāo shān xún shì zuò shāo xiāng zhēn        shì shì bīn fēn xiè jué kòu jiǎo qiě zhuō        shuí xiá tóu shū zhuī jiǎ gèng yōu tóng qiān tiě