古诗词大全

热度:3 作者: [宋朝] 吴颐
类型:写花|看花|

冶城西北似村家,每共寻春到日斜。

闻说春来花更好,为怜无伴懒看花。

wén shě zhī huā shèng kāi kǒu zhàn jué
[ [ sòng cháo ] ]
chéng 西 běi cūn jiā měi gòng xún chūn dào xié        wén shuō chūn lái huā gèng hǎo wéi lián bàn lǎn kàn huā       
热度:2 作者: [宋朝] 吴颐
类型:

玉指纤纤出后房,似矜随意得奇芳。

只愁暖律争先落,赖有凝脂可旋妆。

近比含饴知有味,不须嚼蕊自闻香。

未应力欲争春巧,喜士深心庶可将。

huā yùn
[ [ sòng cháo ] ]
zhǐ xiān xiān chū hòu fáng jīn suí fāng        zhī chóu nuǎn zhēng xiān luò lài yǒu níng zhī xuán zhuāng        jìn hán zhī yǒu wèi jiáo ruǐ wén xiāng        wèi yīng zhēng chūn qiǎo shì shēn xīn shù jiāng       
热度:1 作者: [宋朝] 吴颐
类型:写风|写湖|行舟|

重湖远映日无光,两桨行舟类堵墙。

向此柂工犹恐惧,更堪风驭出苍惶。

虽知行止悬於命,长离忧虞亦可伤。

白首何时裕儋石,从容丈室问空王。

guò chì shí yǒu gǎn xiàn jīng gōng
[ [ sòng cháo ] ]
zhòng yuǎn yìng guāng liǎng jiǎng háng zhōu lèi qiáng        xiàng gōng yóu kǒng gèng kān fēng chū cāng huáng        suī zhī háng zhǐ xuán mìng zhǎng yōu shāng        bái shǒu shí dān shí cóng róng zhàng shì wèn kōng wáng       
热度:1 作者: [宋朝] 吴颐
类型:儿童|黄昏|

前村笑语近黄昏,独向江头望故园。

漂泊每怜归去晚,儿童各自解方言。

jiāng cūn
[ [ sòng cháo ] ]
qián cūn xiào jìn huáng hūn xiàng jiāng tóu wàng yuán        piāo měi lián guī wǎn ér tóng jiě fāng yán       
热度:2 作者: [宋朝] 吴颐
类型:写山|写云|

嫦娥促轻车,翩翩下瑶城。

穷幽得灵山,意欲家平生。

隳石拟素魄,神功夜无声。

佳桂愿托根,老兔祈偕行。

上帝闻之怒,地只夺我睛。

交诏责其归,命驾涕以横。

事往千古后,殷勤有馀情。

夜半纤云收,回光对两盈。

yuè shí
[ [ sòng cháo ] ]
cháng é qīng chē piān piān xià yáo chéng        qióng yōu líng shān jiā píng shēng        huī shí shén gōng shēng        jiā guì yuàn tuō gēn lǎo xié háng        shàng wén zhī zhī duó jīng        jiāo zhào guī mìng jià héng        shì wǎng qiān hòu yīn qín yǒu qíng        bàn xiān yún shōu huí guāng duì liǎng yíng       
热度:2 作者: [宋朝] 吴颐
类型:写风|

弟兄相踵上青冥,遗迹空馀压郡城。

似惜高风久零落,故开华馆面峥嵘。

楼台宛转明朝日,图史纷披照短檠。

疑有双凫求紫府,檐间时送步虚声。

míng xuān xiān guǎn · · líng
[ [ sòng cháo ] ]
xiōng xiàng zhǒng shàng qīng míng kōng jun4 chéng        gāo fēng jiǔ líng luò kāi huá guǎn miàn zhēng róng        lóu tái wǎn zhuǎn míng cháo shǐ fēn zhào duǎn qíng        yǒu shuāng qiú yán jiān shí sòng shēng       
热度:6 作者: [宋朝] 吴颐
类型:写花|写水|写人|桃花|写草|

仙境清闲识者稀,几人来此学幽栖。

红泉瑶草春长在,流水桃花路弗迷。

丹气犹涵阶下井,遗踪难认壁间题。

只怜星石今无恙,夜夜寒光北斗齐。

míng xuān xiān guǎn
[ [ sòng cháo ] ]
xiān jìng qīng xián shí zhě rén lái xué yōu        hóng quán yáo cǎo chūn zhǎng zài liú shuǐ táo huā        dān yóu hán jiē xià jǐng zōng nán rèn jiān        zhī lián xīng shí jīn yàng hán guāng běi dòu       
热度:1 作者: [宋朝] 吴颐
类型:写雪|写花|写人|写酒|

年来恼乱探花人,裂尽陶公漉酒巾。

傅粉早工欺白雪,施朱更欲媚阳春。

衣冠未怪多侪俗,花木无情亦丧真。

他日和羹何所赖,纷纷行见满前尘。

bāng xiàn xuān hóng méi shī yùn · · sān
[ [ sòng cháo ] ]
nián lái nǎo luàn tàn huā rén liè jìn táo gōng jiǔ jīn        fěn zǎo gōng bái xuě shī zhū gèng mèi yáng chūn        guàn wèi guài duō chái huā qíng sàng zhēn        gēng suǒ lài fēn fēn háng jiàn mǎn qián chén       
热度:1 作者: [宋朝] 吴颐
类型:写人|写酒|

玉骨冰肌冷照人,匀红轻浥绛罗巾。

更无凡木能争艳,定向壶中别得春。

久稔新诗能写物,须知樽酒可藏真。

寄声闭户英夫子,体取居尘不染尘。

bāng xiàn xuān hóng méi shī yùn · · èr
[ [ sòng cháo ] ]
bīng lěng zhào rén yún hóng qīng jiàng luó jīn        gèng fán néng zhēng yàn dìng xiàng zhōng bié chūn        jiǔ rěn xīn shī néng xiě zhī zūn jiǔ cáng zhēn        shēng yīng chén rǎn chén       
热度:1 作者: [宋朝] 吴颐
类型:写风|写人|寄语|写酒|

攀条弄蕊苎罗人,半軃金翘笑整巾。

惯见冰肌斜映月,似惊酒面暗生春。

诗翁思苦饶先醉,画史愁多恐失真。

寄语东风为披拂,莫教容易惹芳尘。

bāng xiàn xuān hóng méi shī yùn · ·
[ [ sòng cháo ] ]
pān tiáo nòng ruǐ zhù luó rén bàn tuǒ jīn qiào xiào zhěng jīn        guàn jiàn bīng xié yìng yuè jīng jiǔ miàn àn shēng chūn        shī wēng ráo xiān zuì huà shǐ chóu duō kǒng shī zhēn        dōng fēng wéi jiāo róng fāng chén