古诗词大全

热度:1 作者: [宋朝] 葛绍体
类型:写风|写人|秋夜|写酒|

青灯一晕静相看,酒敌残秋夜半寒。

却怕醒来人独自,西风索索荻声乾。

guò 西 zhāi
[ [ sòng cháo ] ] shào
qīng dēng yūn jìng xiàng kàn jiǔ cán qiū bàn hán        què xǐng lái rén 西 fēng suǒ suǒ shēng qián       
热度:2 作者: [宋朝] 葛绍体
类型:写风|写山|长江|写塔|

寺带长江山作围,塔峰相对立涟漪。

好风吹浪舟行急,正是午潮初长时。

guò jiāng xīn
[ [ sòng cháo ] ] shào
dài zhǎng jiāng shān zuò wéi fēng xiàng duì lián        hǎo fēng chuī làng zhōu háng zhèng shì cháo chū zhǎng shí       
热度:6 作者: [宋朝] 葛绍体
类型:写雨|写雪|写风|写花|梨花|春雨|

东风鹭影几横斜,晚日飞来漾雪华。

好伴闲身春雨里,一川烟雨落梨花。

zèng huáng yǒu jiǔ dōng gāo sān shǒu · ·
[ [ sòng cháo ] ] shào
dōng fēng yǐng héng xié wǎn fēi lái yàng xuě huá        hǎo bàn xián shēn chūn chuān yān luò huā       
热度:1 作者: [宋朝] 葛绍体
类型:写风|写山|写水|写湖|写云|

风光依约上征帆,云影参差带远山。

野岸水平耕钓足,镜湖消得一春闲。

zèng huáng yǒu jiǔ dōng gāo sān shǒu · · líng
[ [ sòng cháo ] ] shào
fēng guāng yuē shàng zhēng fān yún yǐng cān chà dài yuǎn shān        àn shuǐ píng gēng diào jìng xiāo chūn xián       
热度:1 作者: [宋朝] 葛绍体
类型:写风|写花|写山|写水|年华|

野水平流一带斜,去来征棹几年华。

东风又染山光绿,好拂丝纶钓浪花。

zèng huáng yǒu jiǔ dōng gāo sān shǒu
[ [ sòng cháo ] ] shào
shuǐ píng liú dài xié lái zhēng zhào nián huá        dōng fēng yòu rǎn shān guāng 绿 hǎo lún diào làng huā       
热度:0 作者: [宋朝] 葛绍体
类型:写风|写人|写酒|

酒边风月是诗情,平淡精神最老成。

每爱晋人标韵别,发挥天趣更渊明。

zèng xiū zhāi shěn lǎo zhàng · · líng
[ [ sòng cháo ] ] shào
jiǔ biān fēng yuè shì shī qíng píng dàn jīng shén zuì lǎo chéng        měi ài jìn rén biāo yùn bié huī tiān gèng yuān míng       
热度:5 作者: [宋朝] 葛绍体
类型:写风|

澉浦东南海面横,惯看潮落又潮生。

嫌渠万里风波险,心地一生平处行。

zèng xiū zhāi shěn lǎo zhàng
[ [ sòng cháo ] ] shào
gǎn dōng nán hǎi miàn héng guàn kàn cháo luò yòu cháo shēng        xián wàn fēng xiǎn xīn shēng píng chù háng       
热度:1 作者: [宋朝] 葛绍体
类型:写雨|写马|写云|

渺渺钱塘路,相携秋色新。

马蹄沙尾雨,舟楫渡头云。

世道已非古,交情此是真。

羁栖正愁绝,得尔张吾军。

xiè hán gōng zhào xiàn jiàn 西 yuē
[ [ sòng cháo ] ] shào
miǎo miǎo qián táng xiàng xié qiū xīn        shā wěi zhōu tóu yún        shì dào fēi jiāo qíng shì zhēn        zhèng chóu jué ěr zhāng jun1       
热度:2 作者: [宋朝] 葛绍体
类型:写风|写山|写人|读书|秋夜|写云|写酒|

已闻挂风帆,宁知掣其肘。

缄自春山云,吟转秋夜斗。

文友有新录,笔之自吾手。

惓言桂山君,到死意愈厚。

夜半十一字,龙蛇尚惊走。

悠悠浙东西,客路霜中柳。

巍峨读书堂,珍重夫人寿。

弟兄自答问,进学以虚受。

所期蹑层霄,断金真皓首。

楼崎归去来,相忘如此酒。

xiè méng zhāi wáng wén wén juàn
[ [ sòng cháo ] ] shào
wén guà fēng fān níng zhī chè zhǒu        jiān chūn shān yún yín zhuǎn qiū dòu        wén yǒu yǒu xīn zhī shǒu        juàn yán guì shān jun1 dào hòu        bàn shí lóng shé shàng jīng zǒu        yōu yōu zhè dōng 西 shuāng zhōng liǔ        wēi é shū táng zhēn zhòng rén shòu 寿        xiōng wèn jìn xué shòu        suǒ niè céng xiāo duàn jīn zhēn hào shǒu        lóu guī lái xiàng wàng jiǔ       
热度:2 作者: [宋朝] 葛绍体
类型:写雨|写山|山川|

寒雨路从岩涧出,晴天才见越山川。

谁怜昨日经行地,回首苍茫起暮烟。

zhū dào zhōng shǒu · · sān
[ [ sòng cháo ] ] shào
hán cóng yán jiàn chū qíng tiān cái jiàn yuè shān chuān        shuí lián zuó jīng háng huí shǒu cāng máng yān