古诗词大全

热度:0 作者: [宋朝] 葛绍体
类型:写风|写水|

空明不碍醉中行,月晕风生夜几更。

篱落无声水天阔,露荷相倚钓舟横。

háng jìn
[ [ sòng cháo ] ] shào
kōng míng ài zuì zhōng háng yuè yūn fēng shēng gèng        luò shēng shuǐ tiān kuò xiàng diào zhōu héng       
热度:3 作者: [宋朝] 葛绍体
类型:写风|写湖|写云|写鱼|写酒|

酒市渔村傍太湖,卧虹横跨接东吴。

风云惊趁鱼龙夜,月色天光半有无。

chuí hóng
[ [ sòng cháo ] ] shào
jiǔ shì cūn bàng tài hóng héng kuà jiē dōng        fēng yún jīng chèn lóng yuè tiān guāng bàn yǒu       
热度:1 作者: [宋朝] 葛绍体
类型:写水|写云|

云连天远水连云,一片天光欲半昏。

新月似怜新雁过,伴他孤影落前村。

chū kǒu
[ [ sòng cháo ] ] shào
yún lián tiān yuǎn shuǐ lián yún piàn tiān guāng bàn hūn        xīn yuè lián xīn yàn guò bàn yǐng luò qián cūn       
热度:2 作者: [宋朝] 葛绍体
类型:写花|梅花|写梅|

霜天如洗月鲜明,少醉街南取次行。

闲听梅花引吹彻,满楼槌鼓报初更。

chéng zhōng yuè
[ [ sòng cháo ] ] shào
shuāng tiān yuè xiān míng shǎo zuì jiē nán háng        xián tīng méi huā yǐn chuī chè mǎn lóu chuí bào chū gèng       
热度:0 作者: [宋朝] 葛绍体
类型:写雨|写风|写花|写山|写湖|写云|

远近山光浓淡中,晓云零乱越湖风。

飞来几点浴佛雨,湿住杨花粘落红。

yuè yǒng jiā gāo 西
[ [ sòng cháo ] ] shào
yuǎn jìn shān guāng nóng dàn zhōng xiǎo yún líng luàn yuè fēng        fēi lái diǎn shī 湿 zhù yáng huā zhān luò hóng       
热度:7 作者: [宋朝] 葛绍体
类型:写风|

浮沙篱落乱鸣蛩,永夜相寻客梦中。

尽是秋风借余力,声声却似怨秋风。

cháo qióng
[ [ sòng cháo ] ] shào
shā luò luàn míng qióng yǒng xiàng xún mèng zhōng        jìn shì qiū fēng jiè shēng shēng què yuàn qiū fēng       
热度:0 作者: [宋朝] 葛绍体
类型:写雨|写雪|写风|写水|写人|写草|写云|

轻风盪宿氛,薄日笼晓晴。

草嫩芟锄易,沙软蹙踏轻。

军容壮而肃,兵器老以刚。

震动击鼓鼙,节止鸣铙钙。

前行萃白旗,后队随红旌。

亲亲云雾披,閴閴烟尘凝。

放箭羽鲜新,张弓角光晶。

{沔氵换麦}丝搭饭玉,赭衫坐盈庭。

犒激券楮叠,簇结巾带横。

叉手最健武,骁势殊掀腾。

跳梁勇投掷,呼喝骄凭陵。

左旋忽右转,此伏俄彼升。

路分寻丈斗,锋合毫厘争。

目与手不谋,须臾悬死生。

傥非教之素,何以所习精。

豫章太史氏,家世冰雪清。

早传师律严,遂识戎阵明。

坐言二十年,不见此宪程。

教场沮洳地,渍雨几浮倾。

荒池倒枯荷,腐水飘乱萍。

旧观喜再还,徒曰练弓兵。

公宇昔零落,华屋今峥嵘。

昔也一概废,今也百度兴。

今昔同此时,人有能不能。

萧萧忧危念,策策夙夜情。

固将宣国威,非惟振家声。

儿戏谁逍遥,老成尚典刑。

嗟乎真将军,亚夫细柳营。

jiā xìng wèi jiāo yuè shì
[ [ sòng cháo ] ] shào
qīng fēng dàng xiǔ 宿 fēn báo lóng xiǎo qíng        cǎo nèn shān chú shā ruǎn qīng        jun1 róng zhuàng ér bīng lǎo gāng        zhèn dòng jiē zhǐ míng náo gài        qián háng cuì bái hòu duì suí hóng jīng        qīn qīn yún yān chén níng        fàng jiàn xiān xīn zhāng gōng jiǎo guāng jīng        { { miǎn sān huàn mài } } fàn zhě shān zuò yíng tíng        kào quàn chǔ dié jié jīn dài héng        chā shǒu zuì jiàn xiāo shì shū xiān téng        tiào liáng yǒng tóu zhì jiāo píng líng        zuǒ xuán yòu zhuǎn é shēng        fèn xún zhàng dòu fēng háo zhēng        shǒu móu xuán shēng        tǎng fēi jiāo zhī suǒ jīng        zhāng tài shǐ shì jiā shì bīng xuě qīng        zǎo chuán shī yán suí shí róng zhèn míng        zuò yán èr shí nián jiàn xiàn chéng        jiāo chǎng qīng        huāng chí dǎo shuǐ piāo luàn píng        jiù guān zài hái yuē liàn gōng bīng        gōng líng luò huá jīn zhēng róng        gài fèi jīn bǎi xìng        jīn tóng shí rén yǒu néng néng        xiāo xiāo yōu wēi niàn qíng        jiāng xuān guó wēi fēi wéi zhèn jiā shēng        ér shuí xiāo yáo lǎo chéng shàng diǎn xíng        jiē zhēn jiāng jun1 liǔ yíng       
热度:1 作者: [宋朝] 葛绍体
类型:写风|山水|写山|写水|隐居|

焦桐有良材,函彼太古音。

良工巧斲之,可歌南风琴。

隐居挂空壁,不受埃尘侵。

虚中閟清响,静参万籁吟。

一朝弦素丝,徽星粲黄金。

玉轸圆更齐,鼓之大廷阴。

斡回天地春,山水自高深。

匪藉伯牙手,能开子期心。

wén hán shí zhāi jié shū
[ [ sòng cháo ] ] shào
jiāo tóng yǒu liáng cái hán tài yīn        liáng gōng qiǎo zhuó zhī nán fēng qín        yǐn guà kōng shòu āi chén qīn        zhōng qīng xiǎng jìng cān wàn lài yín        cháo xián huī xīng càn huáng jīn        zhěn yuán gèng zhī tíng yīn        huí tiān chūn shān shuǐ gāo shēn        fěi jiè shǒu néng kāi xīn       
热度:4 作者: [宋朝] 葛绍体
类型:岁月|写酒|

秋日吟边书传香,弟兄杯酒到虞唐。

谁知静处工夫大,消得方壶岁月长。

táng huì shū fāng
[ [ sòng cháo ] ] shào
qiū yín biān shū chuán xiāng xiōng bēi jiǔ dào táng        shuí zhī jìng chù gōng xiāo fāng suì yuè zhǎng       
热度:1 作者: [宋朝] 葛绍体
类型:写风|写湖|写云|

傍湖千树玉参差,湖面轻风落钓丝。

晚色晴阴正商略,断云来去半犹痴。

sān xuě hòu yǐn yān guǎn · · líng
[ [ sòng cháo ] ] shào
bàng qiān shù cān chà miàn qīng fēng luò diào        wǎn qíng yīn zhèng shāng luè duàn yún lái bàn yóu chī