古诗词大全

热度:5 作者: [宋朝] 陈著
类型:写雨|写风|写花|写山|山林|

灵光犹岿然,另久忽书传。

风雨各闭户,山林多谢末。

眼花千里外,心事十年前。

独为儿曹喜,通家契有缘。

zhōu shí jun1 ruì liào yuàn
[ [ sòng cháo ] ] chén zhe
líng guāng yóu kuī 岿 rán lìng jiǔ shū chuán        fēng shān lín duō xiè        yǎn huā qiān wài xīn shì shí nián qián        wéi ér cáo tōng jiā yǒu yuán       
热度:6 作者: [宋朝] 陈著
类型:写风|写花|梅花|写梅|

衣冠古雅御风行,为我迟留半日程。

未盍簪时劳梦寐,一倾盖后见生平。

相看惟有兴亡叹,欠死难将出处评。

回首梅花古松下,忍寒终不惹春情。

wèi wàn chū
[ [ sòng cháo ] ] chén zhe
guàn fēng háng wéi chí liú bàn chéng        wèi zān shí láo mèng mèi qīng gài hòu jiàn shēng píng        xiàng kàn wéi yǒu xìng wáng tàn qiàn nán jiāng chū chù píng        huí shǒu méi huā sōng xià rěn hán zhōng chūn qíng       
热度:6 作者: [宋朝] 陈著
类型:写人|

一片心田种善根,粲为枝叶儿孙。

人从今日封培去,百世金庭好石门。

yǎn zhú guàn zhī shū táng
[ [ sòng cháo ] ] chén zhe
piàn xīn tián zhǒng shàn gēn càn wéi zhī ér sūn        rén cóng jīn fēng péi bǎi shì jīn tíng hǎo shí mén       
热度:8 作者: [宋朝] 陈著
类型:写雪|写风|写花|写山|写水|写人|寂寞|写雷|写云|江河|

直溪之水清且洌,可以沃我老枯渴。

直溪之风空且阔,可以舒我穷郁结。

自闻西来飞霞佩,使我南望片云隔。

苦无筋力抗尘埃,徒有心事交冰雪。

长庚分光到寂寞,好风流閒无时节。

瘿木岂是罍洗材,歜葅不登鼎俎列。

见何所见斯未信,取非所取毋乃亵。

俗眼滔滔鄂州花,古道卓卓元城铁。

自昔瓮城地最灵,而况金坛人更杰。

漫塘词源有流传,实斋理学素磨切。

忽乘朝阳下赤城,坐觉文星灿不浙。

龟手之药或以封,皋皮之座啸自彻。

糠秕在前吾不妨吾后,瓦注者巧吾但安吾拙。

教铎重新雷霆鸣,儒流勇赴江河决。

弦诵洋洋正声合,芹藻楚楚生香发。

北斗泰山收宝望,东观蓬莱是途辙。

tái jiāo wáng
[ [ sòng cháo ] ] chén zhe
zhí zhī shuǐ qīng qiě liè lǎo        zhí zhī fēng kōng qiě kuò shū qióng jié        wén 西 lái fēi xiá pèi shǐ 使 nán wàng piàn yún        jīn kàng chén āi yǒu xīn shì jiāo bīng xuě        zhǎng gēng fèn guāng dào hǎo fēng liú jiān shí jiē        yǐng shì léi cái chù dēng dǐng liè        jiàn suǒ jiàn wèi xìn fēi suǒ nǎi xiè        yǎn tāo tāo è zhōu huā dào zhuó zhuó yuán chéng tiě        wèng chéng zuì líng ér kuàng jīn tán rén gèng jié        màn táng yuán yǒu liú chuán shí zhāi xué qiē        chéng cháo yáng xià chì chéng zuò jiào wén xīng càn zhè        guī shǒu zhī yào huò fēng gāo zhī zuò xiào chè        kāng zài qián fáng hòu zhù zhě qiǎo dàn ān zhuō        jiāo duó zhòng xīn léi tíng míng liú yǒng jiāng jué        xián sòng yáng yáng zhèng shēng qín zǎo chǔ chǔ shēng xiāng        běi dòu tài shān shōu bǎo wàng dōng guān péng lái shì zhé       
热度:11 作者: [宋朝] 陈著
类型:写云|

物表楼前话一番,晨星落落破痴昏。

诗书非事口儒学,韦布不知身相门。

壹是古心交耐友,多将新意发陈言。

吾今老矣难重会,川泳云飞有子孙。

shǐ jǐng zhèng jiāo shòu
[ [ sòng cháo ] ] chén zhe
biǎo lóu qián huà fān chén xīng luò luò chī hūn        shī shū fēi shì kǒu xué wéi zhī shēn xiàng mén        shì xīn jiāo nài yǒu duō jiāng xīn chén yán        jīn lǎo nán zhòng huì chuān yǒng yún fēi yǒu sūn       
热度:5 作者: [宋朝] 陈著
类型:写雪|写湖|

别雪岑翁不记年,翁今来管四明天。

看翁卷起南湖浪,洗尽浮尘结净缘。

nán zhǔ rén hǎi xuě cén
[ [ sòng cháo ] ] chén zhe
bié xuě cén wēng nián wēng jīn lái guǎn míng tiān        kàn wēng juàn nán làng jìn chén jié jìng yuán       
热度:6 作者: [宋朝] 陈著
类型:写景|写雨|写雪|写风|写花|梅花|写山|写水|写人|写草|写梅|写云|写酒|

春来日日雪满山,雪晴初放春风还。

高人佳处独先得,挼蓝新涨溪一湾。

垂杨隔岸竹隔水,梅花飞香莎草斑。

市声咫尺自辟易,天景呈发无留悭。

何须学徐生东泛海,也术问老子西入关。

手招鸿鹄碧云远,耳狎鸡犬白日閒。

雨畦灌蔬翠鼎鼎,春槽压酒红潺潺。

可以仙吾气,可以仙吾气,可以童吾颜。

可以平步骚吾吟,免著蜡屐穷跻攀。

可以旷视舞吾醉,安用长袖妍弓弯。

乾坤虽大此辄少,愧我衰老非其班。

投我之辖下我榻,便欲援我起尘寰。

携持雅道归破屋,分与松菊盟长跧。

君如不能弃我去,倘可画我浮邱洪崖间。

zhì yuǎn
[ [ sòng cháo ] ] chén zhe
chūn lái xuě mǎn shān xuě qíng chū fàng chūn fēng hái        gāo rén jiā chù xiān luò lán xīn zhǎng wān        chuí yáng àn zhú shuǐ méi huā fēi xiāng shā cǎo bān        shì shēng zhǐ chǐ tiān jǐng chéng liú qiān        xué shēng dōng fàn hǎi shù wèn lǎo 西 guān        shǒu zhāo hóng 鸿 yún yuǎn ěr xiá quǎn bái jiān        guàn shū cuì dǐng dǐng chūn cáo jiǔ hóng chán chán        xiān xiān tóng yán        píng sāo yín miǎn zhe qióng pān        kuàng shì zuì ān yòng zhǎng xiù yán gōng wān        qián kūn suī zhé shǎo kuì shuāi lǎo fēi bān        tóu zhī xiá xià biàn 便 yuán chén huán        xié chí dào guī fèn sōng méng zhǎng quán        jun1 néng tǎng huà qiū hóng jiān       
热度:7 作者: [宋朝] 陈著
类型:写景|写雨|写风|写花|山水|写山|写水|写人|庐山|长诗|山川|赠别|写湖|写草|写云|

断鳌奠极戏者谁,岷山如龙万里驰。

大江之阳起衡岳,崒嵂散作千委蛇。

直趋四明卓秀伟,二百八十峰参差。

潮江合拜山驻脚,伏脉分行东西支。

东或峨眉或凤翼,□□万顷琉璃陂。

二灵龟浮挟霞屿,大涵回顾藏嶮巇。

我昔经行一俯仰,问百年前□何其。

迩来世变那可道,前辈风流归春澌。

山川无言黯失色,徒使旁观重嘘欷。

西来诸峰江之外,独抱古青何巍巍。

远踏渤澥瀰湠漫,近枕慈水清涟漪。

平生听人历铺说,屐齿欲到足犹縻。

况彼地灵所融结,是为之越老屈奇。

且闻胜处巧蓍屋,包括光景无余遗。

几年期我数语赘,终恐摸索非真知。

忽焉自省笔自舞,但说此翁他何疑。

怪石棱棱耸瘦骨,秀色隐隐开疏眉。

宽旷能容万壑赴,峭特雄压千秋卑。

云雨蓄泄大功用,波涛变化皆文辞。

上而层阴入凤凰,下而瑞脉生兰芝。

浮□蔼蔼自来去,本相不受时牡脂。

晓猿不惊鹤怨,幽花野草芳菲菲。

以所见见有如此,又何以观山水为。

君不见苏子由诣京师,自谓终南嵩华虽已见,不若得见韩公琦。

又不见欧阳公赠别时,说道庐山高哉几各仞,即此便是刘凝之。

我翁视此亦可愧,愧我芜拙欠发挥。

若曰湖山精舍自品题,自有黄曹二贤之长诗。

huáng dōng shān jīng shě
[ [ sòng cháo ] ] chén zhe
duàn áo diàn zhě shuí mín shān lóng wàn chí        jiāng zhī yáng héng yuè sàn zuò qiān wěi shé        zhí míng zhuó xiù wěi èr bǎi shí fēng cān chà        cháo jiāng bài shān zhù jiǎo fèn háng dōng 西 zhī        dōng huò é méi huò fèng wàn qǐng liú bēi        èr líng guī jiā xiá 屿 hán huí cáng yǎn        jīng háng yǎng wèn bǎi nián qián        ěr lái shì biàn dào qián bèi fēng liú guī chūn        shān chuān yán àn shī shǐ 使 páng guān zhòng        西 lái zhū fēng jiāng zhī wài bào qīng wēi wēi        yuǎn xiè tàn màn jìn zhěn shuǐ qīng lián        píng shēng tīng rén shuō chǐ 齿 dào yóu        kuàng líng suǒ róng jié shì wéi zhī yuè lǎo        qiě wén shèng chù qiǎo shī bāo kuò guāng jǐng        nián shù zhuì zhōng kǒng suǒ fēi zhēn zhī        yān shěng dàn shuō wēng        guài shí léng léng sǒng shòu xiù yǐn yǐn kāi shū méi        kuān kuàng néng róng wàn qiào xióng qiān qiū bēi        yún xiè gōng yòng tāo biàn huà jiē wén        shàng ér céng yīn fèng huáng xià ér ruì shēng lán zhī        ǎi ǎi lái běn xiàng shòu shí zhī        xiǎo yuán jīng yuàn yōu huā cǎo fāng fēi fēi        suǒ jiàn jiàn yǒu yòu guān shān shuǐ wéi        jun1 jiàn yóu jīng shī wèi zhōng nán sōng huá suī jiàn ruò jiàn hán gōng        yòu jiàn ōu yáng gōng zèng bié shí shuō dào shān gāo zāi rèn biàn 便 shì liú níng zhī        wēng shì kuì kuì zhuō qiàn huī        ruò yuē shān jīng shě pǐn yǒu huáng cáo èr xián zhī zhǎng shī       
热度:11 作者: [宋朝] 陈著
类型:写花|梅花|写梅|

薄俗久沦胥,交心独抱初。

孤岑千嶂外,两载几行书。

岁晚梅花瘦,江空雁影疏。

相逢不相见,近况定何如。

zhě shān zhǔ sēng yuè
[ [ sòng cháo ] ] chén zhe
báo jiǔ lún jiāo xīn bào chū        cén qiān zhàng wài liǎng zǎi háng shū        suì wǎn méi huā shòu jiāng kōng yàn yǐng shū        xiàng féng xiàng jiàn jìn kuàng dìng       
热度:11 作者: [宋朝] 陈著
类型:写风|写山|山林|写云|

天地中閒澒洞尘,山林须是好三分。

危时安饭僧家鼓,浊世清风相国坟。

老后重来如梦见,静中自韵以心闻。

同游话到溪头别,寂寂斜阳淡淡云。

chóng zhǔ nán zhōu
[ [ sòng cháo ] ] chén zhe
tiān zhōng jiān hòng dòng chén shān lín shì hǎo sān fèn        wēi shí ān fàn sēng jiā zhuó shì qīng fēng xiàng guó fén        lǎo hòu zhòng lái mèng jiàn jìng zhōng yùn xīn wén        tóng yóu huà dào tóu bié xié yáng dàn dàn yún