古诗词大全

热度:1 作者: [宋朝] 程垓
类型:写风|写花|写水|写人|写云|

问东君、既解遣花开,不合放花飞。

念春风枝上,一分花减,一半春归。

忍见千红万翠,容易涨桃溪。

花自随流水,无计追随。

不忍凭高南望,记旧时行处,芳意菲菲。

叹年来春减,花与故人非。

总使、梁园赋在,奈长卿、老去亦何为。

空搔首,乱云堆里,立尽斜晖。

shēng gān zhōu · · wèn dōng jun1
[ [ sòng cháo ] ] chéng gāi
wèn dōng jun1 jiě qiǎn huā kāi fàng huā fēi        niàn chūn fēng zhī shàng fèn huā jiǎn bàn chūn guī        rěn jiàn qiān hóng wàn cuì róng zhǎng táo        huā suí liú shuǐ zhuī suí        rěn píng gāo nán wàng jiù shí háng chù fāng fēi fēi        tàn nián lái chūn jiǎn huā rén fēi        zǒng shǐ 使 liáng yuán zài nài zhǎng qīng lǎo wéi        kōng sāo shǒu luàn yún duī jìn xié huī       
热度:1 作者: [宋朝] 程垓
类型:写风|写花|写人|

好思量。

正秋风、半夜长。

奈银缸一点,耿耿背西窗。

衾又凉。

枕又凉。

露华凄凄月半床。

照得人、真个断肠。

窗前谁浸木犀黄。

花也香。

梦也香。

sāi · · hǎo liàng
[ [ sòng cháo ] ] chéng gāi
hǎo liàng        zhèng qiū fēng bàn zhǎng        nài yín gāng diǎn gěng gěng bèi 西 chuāng        qīn yòu liáng        zhěn yòu liáng        huá yuè bàn chuáng        zhào rén zhēn duàn cháng        chuāng qián shuí jìn huáng        huā xiāng        mèng xiāng       
热度:3 作者: [宋朝] 程垓
类型:写雨|写花|写人|海棠|写云|

爱春归,忧春去,为春忙。

旋点检、雨障云妨。

遮红护绿,翠帏罗幕任高张。

海棠明月杏花天,更惜浓芳。

唤莺吟,招蝶拍,迎柳舞,倩桃妆。

尽唤起、万籁笙簧。

一觞一咏,尽教陶写绣心肠。

笑他人世漫嬉游,拥翠偎香。

shàng píng 西 - - jīn rén pěng pán
[ [ sòng cháo ] ] chéng gāi
ài chūn guī yōu chūn wéi chūn máng        xuán diǎn jiǎn zhàng yún fáng        zhē hóng 绿 cuì wéi luó rèn gāo zhāng        hǎi táng míng yuè xìng huā tiān gèng nóng fāng        huàn yīng yín zhāo dié pāi yíng liǔ qiàn táo zhuāng        jìn huàn wàn lài shēng huáng        shāng yǒng jìn jiāo táo xiě xiù xīn cháng        xiào rén shì màn yóu yōng cuì wēi xiāng       
热度:5 作者: [宋朝] 程垓
类型:写风|写花|写人|杨柳|写酒|

门外莺寒杨柳。

正减欢疏酒。

春阴早是做人愁,更何况、花飞后。

莫倚东风消瘦。

有酴醿入手。

尽偎香玉醉何妨,任花落、愁依旧。

luò suǒ · · mén wài yīng hán yáng liǔ
[ [ sòng cháo ] ] chéng gāi
mén wài yīng hán yáng liǔ        zhèng jiǎn huān shū jiǔ        chūn yīn zǎo shì zuò rén chóu gèng kuàng huā fēi hòu        dōng fēng xiāo shòu        yǒu shǒu        jìn wēi xiāng zuì fáng rèn huā luò chóu jiù       
热度:4 作者: [宋朝] 程垓
类型:写风|写人|写云|

小小腰身相称。

更著人心性。

一声歌起绣帘阴,都遏住、行云影。

闻道玉郎家近。

被春风勾引。

从今莫怪一东看,自压尽、人间韵。

luò suǒ · · xiǎo xiǎo yāo shēn xiàng chēng
[ [ sòng cháo ] ] chéng gāi
xiǎo xiǎo yāo shēn xiàng chēng        gèng zhe rén xīn xìng        shēng xiù lián yīn dōu è zhù háng yún yǐng        wén dào láng jiā jìn        bèi chūn fēng gōu yǐn        cóng jīn guài dōng kàn jìn rén jiān yùn       
热度:5 作者: [宋朝] 程垓
类型:写花|写山|

旧日心期不易招。

重来孤负,几个良宵。

寻常不见尽相邀。

见了知他,许大无聊。

昨夜花插翠翘。

影落清溪,应也魂消。

假饶真个住山腰。

那个金章,换得渔樵。

jiǎn méi · · jiù xīn zhāo
[ [ sòng cháo ] ] chéng gāi
jiù xīn zhāo        zhòng lái liáng xiāo        xún cháng jiàn jìn xiàng yāo        jiàn le zhī liáo        zuó huā chā cuì qiào        yǐng luò qīng yīng hún xiāo        jiǎ ráo zhēn zhù shān yāo        jīn zhāng huàn qiáo       
热度:3 作者: [宋朝] 程垓
类型:写人|年华|

斗转参横一夜霜。

玉律声中,又报新阳。

起来无绪赋行藏。

只喜人间,一线添长。

帘幕垂垂月半廊。

节物心情,都付椒觞。

年华渐晚鬓毛苍。

身外功名,休苦思量。

jiǎn méi · · dòu zhuǎn cān héng shuāng
[ [ sòng cháo ] ] chéng gāi
dòu zhuǎn cān héng shuāng        shēng zhōng yòu bào xīn yáng        lái háng cáng        zhī rén jiān xiàn 线 tiān zhǎng        lián chuí chuí yuè bàn láng        jiē xīn qíng dōu jiāo shāng        nián huá jiàn wǎn bìn máo cāng        shēn wài gōng míng xiū liàng       
热度:2 作者: [宋朝] 程垓
类型:写风|写花|写人|

小会幽欢整及时。

花也相宜。

人也相宜。

宝香未断烛光低。

莫厌杯迟。

莫恨欢迟。

夜渐深深漏渐稀。

风已侵衣。

露已沾衣。

一杯重劝莫相违。

何似休归。

何自同归。

jiǎn méi · · xiǎo huì yōu huān zhěng shí
[ [ sòng cháo ] ] chéng gāi
xiǎo huì yōu huān zhěng shí        huā xiàng        rén xiàng        bǎo xiāng wèi duàn zhú guāng        yàn bēi chí        hèn huān chí        jiàn shēn shēn lòu jiàn        fēng qīn        zhān        bēi zhòng quàn xiàng wéi        xiū guī        tóng guī       
热度:2 作者: [宋朝] 程垓
类型:写风|写花|写人|别离|伤春|

伤春时候一凭阑。

何况别离难。

东风只解催人去,也不道、莺老花残。

青笺未约,红绡忍泪,无计锁征鞍。

宝钗瑶钿一时闲。

此恨苦天慳。

如今直恁抛人去,也不念、人瘦衣宽。

归来忍见,重楼淡月,依旧五更寒。

cóng huā · · shāng chūn shí hòu píng lán
[ [ sòng cháo ] ] chéng gāi
shāng chūn shí hòu píng lán        kuàng bié nán        dōng fēng zhī jiě cuī rén dào yīng lǎo huā cán        qīng jiān wèi yuē hóng xiāo rěn lèi suǒ zhēng ān        bǎo chāi yáo diàn shí xián        hèn tiān qiān        jīn zhí nín pāo rén niàn rén shòu kuān        guī lái rěn jiàn zhòng lóu dàn yuè jiù gèng hán       
热度:2 作者: [宋朝] 程垓
类型:
天女殷勤著意多。散花犹记病维摩。肯来丈室问云何。
腰佩摘来烦玉笋,鬓香分处想秋波。不知真个有情么。
huàn shā bìng zhōng yǒu lán huā xiàng gòng zhě shū
[ [ sòng cháo ] ] chéng gāi
tiān yīn qín zhe duō sàn huā yóu bìng wéi kěn lái zhàng shì wèn yún       
      
yāo pèi zhāi lái fán sǔn bìn xiāng fèn chù xiǎng qiū zhī zhēn yǒu qíng me