古诗词大全

热度:2 作者: [宋朝] 程垓
类型:写雪|写风|写花|梅花|写人|凄凉|黄昏|写梅|写云|

掩凄凉、黄昏庭院,角声何处呜咽。

矮窗曲屋风灯冷,还是苦寒时节。

凝伫切。

念翠被熏笼,夜夜成虚设。

倚阑愁绝。

听凤竹声中,犀影帐外,簌簌酿寒轻雪。

伤心处,却忆当年轻别。

梅花满院初发。

吹香弄蕊无人见,惟有暮云千叠。

情未彻。

又谁料而今,好梦分胡越。

不堪重说。

但记得当初,重门锁处,犹有夜深月。

ér · · yǎn liáng
[ [ sòng cháo ] ] chéng gāi
yǎn liáng huáng hūn tíng yuàn jiǎo shēng chù yān        ǎi chuāng fēng dēng lěng hái shì hán shí jiē        níng zhù qiē        niàn cuì bèi xūn lóng chéng shè        lán chóu jué        tīng fèng zhú shēng zhōng yǐng zhàng wài niàng hán qīng xuě        shāng xīn chù què dāng nián qīng bié        méi huā mǎn yuàn chū        chuī xiāng nòng ruǐ rén jiàn wéi yǒu yún qiān dié        qíng wèi chè        yòu shuí liào ér jīn hǎo mèng fèn yuè        kān zhòng shuō        dàn dāng chū zhòng mén suǒ chù yóu yǒu shēn yuè       
热度:3 作者: [宋朝] 程垓
类型:写花|梅花|写人|黄昏|写梅|写酒|

娟娟霜月又侵门。

对黄昏。

怯黄昏。

愁把梅花,独自泛清尊。

酒又难禁花又恼,漏声远,一更更,总断魂。

断魂。

断魂。

不堪闻。

被半温。

香半温。

睡也睡也,睡不稳、谁与温存。

只有床前、红烛伴啼痕。

一夜无眠连晓角,人瘦也,比梅花,瘦几分。

tān jiāng chéng - - jiāng chéng méi huā yǐn
[ [ sòng cháo ] ] chéng gāi
juān juān shuāng yuè yòu qīn mén        duì huáng hūn        qiè huáng hūn        chóu méi huā fàn qīng zūn        jiǔ yòu nán jìn huā yòu nǎo lòu shēng yuǎn gèng gèng zǒng duàn hún        duàn hún        duàn hún        kān wén        bèi bàn wēn        xiāng bàn wēn        shuì shuì shuì wěn shuí wēn cún        zhī yǒu chuáng qián hóng zhú bàn hén        mián lián xiǎo jiǎo rén shòu méi huā shòu fèn       
热度:5 作者: [宋朝] 程垓
类型:写风|写花|桃花|

桃花暖。

杨花乱。

可怜朱户春强半。

长记忆。

探芳日。

笑凭郎肩,殢红偎碧。

惜惜惜。

春宵短。

离肠断。

泪痕长向东风满。

凭青翼。

问消息。

花谢春归,几时来得。

忆忆忆。

shé hóng yīng - - xié fāng
[ [ sòng cháo ] ] chéng gāi
táo huā nuǎn        yáng huā luàn        lián zhū chūn qiáng bàn        zhǎng        tàn fāng        xiào píng láng jiān hóng wēi               chūn xiāo duǎn        cháng duàn        lèi hén zhǎng xiàng dōng fēng mǎn        píng qīng        wèn xiāo        huā xiè chūn guī shí lái              
热度:1 作者: [宋朝] 程垓
类型:写雨|写花|写人|写云|

花拥鸳房。

记驼肩髻小,约鬓眉长。

轻身翻燕舞,低语转莺簧。

相见处,便难忘。

肯亲度瑶觞。

向夜阑,歌翻郢曲,带换韩香。

别来音信难将。

似云收楚峡,雨散巫阳。

相逢情有在,不语意难量。

些个事,断人肠。

怎禁得恓惶。

待与伊、移根换叶,试又何妨。

nán wàng · · huā yōng yuān fáng
[ [ sòng cháo ] ] chéng gāi
huā yōng yuān fáng        tuó jiān xiǎo yuē bìn méi zhǎng        qīng shēn fān yàn zhuǎn yīng huáng        xiàng jiàn chù biàn 便 nán wàng        kěn qīn yáo shāng        xiàng lán fān yǐng dài huàn hán xiāng        bié lái yīn xìn nán jiāng        yún shōu chǔ xiá sàn yáng        xiàng féng qíng yǒu zài nán liàng        xiē shì duàn rén cháng        zěn jìn huáng        dài gēn huàn shì yòu fáng       
热度:2 作者: [宋朝] 程垓
类型:写雨|写风|离别|写人|相思|无奈|黄昏|秋雨|写云|

秋风秋雨,正黄昏、供断一窗愁绝。

带减衣宽谁念我,难忍重城离别。

转枕褰帷,挑灯整被,总是相思切。

知他别后,负人多少风月。

不是怨极愁浓,只愁重见了,相思难说。

料得新来魂梦里,不管飞来蝴蝶。

排闷人间,寄愁天上,终有归时节。

如今无奈,乱云依旧千叠。

niàn jiāo · · qiū fēng qiū
[ [ sòng cháo ] ] chéng gāi
qiū fēng qiū zhèng huáng hūn gòng duàn chuāng chóu jué        dài jiǎn kuān shuí niàn nán rěn zhòng chéng bié        zhuǎn zhěn qiān wéi tiāo dēng zhěng bèi zǒng shì xiàng qiē        zhī bié hòu rén duō shǎo fēng yuè        shì yuàn chóu nóng zhī chóu zhòng jiàn le xiàng nán shuō        liào xīn lái hún mèng guǎn fēi lái dié        pái mèn rén jiān chóu tiān shàng zhōng yǒu guī shí jiē        jīn nài luàn yún jiù qiān dié       
热度:3 作者: [宋朝] 程垓
类型:写水|海棠|写云|

青门深。

海棠开尽春阴阴。

春阴阴。

万重云水,一寸归心。

玉楼深锁烟消沈。

知他何日同登临。

同登临。

待收红泪,细说如今。

qín é · · qīng mén shēn
[ [ sòng cháo ] ] chéng gāi
qīng mén shēn        hǎi táng kāi jìn chūn yīn yīn        chūn yīn yīn        wàn zhòng yún shuǐ cùn guī xīn        lóu shēn suǒ yān xiāo shěn        zhī tóng dēng lín        tóng dēng lín        dài shōu hóng lèi shuō jīn       
热度:3 作者: [宋朝] 程垓
类型:写雨|写山|写人|相思|黄昏|写梅|写云|杜鹃|

愁无语。

黄昏庭院黄梅雨。

黄梅雨。

新愁一寸,旧愁千缕。

杜鹃叫断空山苦。

相思欲计人何许。

一重云断,一重山阻。

qín é · · chóu
[ [ sòng cháo ] ] chéng gāi
chóu        huáng hūn tíng yuàn huáng méi        huáng méi        xīn chóu cùn jiù chóu qiān        juān jiào duàn kōng shān        xiàng rén        zhòng yún duàn zhòng shān       
热度:6 作者: [宋朝] 程垓
类型:写花|写山|写人|写梅|

情脉脉。

半黄橙子和香擘。

和香擘。

分明记得,袖香熏窄。

别来人远关山隔。

见梅不忍和花摘。

和花摘。

有书无雁,寄谁归得。

qín é · · qíng
[ [ sòng cháo ] ] chéng gāi
qíng        bàn huáng chéng xiāng        xiāng        fèn míng xiù xiāng xūn zhǎi        bié lái rén yuǎn guān shān        jiàn méi rěn huā zhāi        huā zhāi        yǒu shū yàn shuí guī       
热度:1 作者: [宋朝] 程垓
类型:写雨|写人|写梅|

萧萧梅雨断人行。

门掩残春绿荫生。

翠被寒灯枕自横。

梦初惊。

窗外啼鹃催五更。

wáng sūn · · xiāo xiāo méi duàn rén háng
[ [ sòng cháo ] ] chéng gāi
xiāo xiāo méi duàn rén háng        mén yǎn cán chūn 绿 yīn shēng        cuì bèi hán dēng zhěn héng        mèng chū jīng        chuāng wài juān cuī gèng       
热度:1 作者: [宋朝] 程垓
类型:写花|写梅|

不恨残花妥。

不恨残春破。

只恨流光,一年一度,又催新火。

纵青天白日系长绳,也留春得麽。

花院重教锁。

春事从教过。

烧笋园林,尝梅台榭,有何不可。

已安排、珍簟小胡床,待日长闲坐。

xiǎo táo hóng - - lián zhī
[ [ sòng cháo ] ] chéng gāi
hèn cán huā tuǒ        hèn cán chūn        zhī hèn liú guāng nián yòu cuī xīn huǒ        zòng qīng tiān bái zhǎng shéng liú chūn me        huā yuàn zhòng jiāo suǒ        chūn shì cóng jiāo guò        shāo sǔn yuán lín cháng méi tái xiè yǒu        ān pái zhēn diàn xiǎo chuáng dài zhǎng xián zuò