古诗词大全

热度:3 作者: [宋朝] 赵文
类型:离别|写人|

君为王,我为后,结发相从期白首。

君为奴,我为婢,人间反覆何容易。

为婢不离家,为奴去适吴。

死生未可测,离别在斯须。

君谓妾勿悲,忍耻乃良图。

自怜儿女情,能不啼乌乌。

仰盾庭前树,一岁一荣枯。

与君若有重荣日,匆匆未可弃褕翟。

gōu jiàn rén
[ [ sòng cháo ] ] zhào wén
jun1 wéi wáng wéi hòu jié xiàng cóng bái shǒu        jun1 wéi wéi rén jiān fǎn róng        wéi jiā wéi shì        shēng wèi bié zài        jun1 wèi qiè bēi rěn chǐ nǎi liáng        lián ér qíng néng        yǎng dùn tíng qián shù suì róng        jun1 ruò yǒu zhòng róng cōng cōng wèi zhái       
热度:3 作者: [宋朝] 赵文
类型:写人|人生|写鱼|写酒|

前有一尊酒,有酒即无愁。

吾评仪狄功,端与神禹侔。

微禹吾其鱼,微狄吾其囚。

人生十九不如意,一醉之外安所求。

古来何国非亡社,古来何人不荒丘。

沉思痛至骨,赖尔可销忧。

尊中有酒,无酒乃休。

饮多作病,酒不可雠。

qián yǒu zūn jiǔ
[ [ sòng cháo ] ] zhào wén
qián yǒu zūn jiǔ yǒu jiǔ chóu        píng gōng duān shén móu        wēi wēi qiú        rén shēng shí jiǔ zuì zhī wài ān suǒ qiú        lái guó fēi wáng shè lái rén huāng qiū        chén tòng zhì lài ěr xiāo yōu        zūn zhōng yǒu jiǔ jiǔ nǎi xiū        yǐn duō zuò bìng jiǔ chóu       
热度:2 作者: [宋朝] 赵文
类型:写山|

冰枝压路不可行,健夫快斧声丁丁。

南来未得过车道,北山复作发屋声。

低枝丛薄亦可喜,但觉身过琉璃城。

山高路滑凛欲跌,拄杖赖有青童君。

平安度岭笑相贺,榾柮快暖胭脂春。

夜投野店且熟睡,明日阴晴明日事。

bié bái shuǐ guī xuě
[ [ sòng cháo ] ] zhào wén
bīng zhī háng jiàn kuài shēng dīng dīng        nán lái wèi guò chē dào běi shān zuò shēng        zhī cóng báo dàn jiào shēn guò liú chéng        shān gāo huá lǐn diē zhǔ zhàng lài yǒu qīng tóng jun1        píng ān lǐng xiào xiàng duò kuài nuǎn yān zhī chūn        tóu diàn qiě shú shuì míng yīn qíng míng shì       
热度:3 作者: [宋朝] 赵文
类型:写人|写鱼|

又与我友别,独与我子俱。

念彼归舟疾,眠食今何如。

愁怀不可遣,赖有床头书。

曲江江上人,摇舟来卖鱼。

亦有妻与子,一饱便有馀。

我生不如子,我忧化其须。

bié cháo yòu
[ [ sòng cháo ] ] zhào wén
yòu yǒu bié        niàn guī zhōu mián shí jīn        chóu huái 怀 qiǎn lài yǒu chuáng tóu shū        jiāng jiāng shàng rén yáo zhōu lái mài        yǒu bǎo biàn 便 yǒu        shēng yōu huà       
热度:5 作者: [宋朝] 赵文
类型:写梅|写羊|

君当学君家君子儒,西河之上可以老,诸侯端拜为师模。

君莫学君家老中郎,河南田畜岂不好,上林要牧天子羊。

只今乐莫如耕乐,梅我从初不曾学。

作劳自可操豚蹄,旧读何妨挂牛角。

慎勿思成汤聘币起幡然,伊尹当年已大错。

liú yáng bo shì gēng táng
[ [ sòng cháo ] ] zhào wén
jun1 dāng xué jun1 jiā jun1 西 zhī shàng lǎo zhū hóu duān bài wéi shī        jun1 xué jun1 jiā lǎo zhōng láng nán tián chù hǎo shàng lín yào tiān yáng        zhī jīn gēng méi cóng chū céng xué        zuò láo cāo tún jiù fáng guà niú jiǎo        shèn chéng tāng pìn fān rán yǐn dāng nián cuò       
热度:12 作者: [宋朝] 赵文
类型:写雪|写花|写人|写云|

白玉磋成,香罗捻就,为谁特地团团。

羡司花神女,有此清闲。

疑是弓靴蹴鞠,刚一踢、误挂花间。

方信道,酴醿失色,玉蕊无颜。

凭阑。

几回淡月,怪天上冰轮,移下尘寰。

奈堪同玉手,难插云鬟。

人道转官球也,春去也,欲转何官。

聊寄与、诗人案头,冰雪相看。

fèng huáng tái shàng chuī xiāo · · bái cuō chéng
[ [ sòng cháo ] ] zhào wén
bái cuō chéng xiāng luó niǎn jiù wéi shuí tuán tuán        xiàn huā shén yǒu qīng xián        shì gōng xuē gāng guà huā jiān        fāng xìn dào shī ruǐ yán        píng lán        huí dàn yuè guài tiān shàng bīng lún xià chén huán        nài kān tóng shǒu nán chā yún huán        rén dào zhuǎn guān qiú chūn zhuǎn guān        liáo shī rén àn tóu bīng xuě xiàng kàn       
热度:3 作者: [宋朝] 赵文
类型:写雨|写风|写山|写马|写人|江南|民生|写梅|写云|

记年时、快马上青云,而今衮衣还。

问公归何有,春风万斛,散满人间。

闻道金銮召对,风采动朝班。

宰相从来有,几个朱颜。

梅雨槐风清润,正台星一点,光照龙湾。

赴经纶馀暇,按行紫芝山。

念江南、民生何似,把囊封、奏上九重关。

须信道,济时功行,便是仙丹。

shēng gān zhōu · · nián shí
[ [ sòng cháo ] ] zhào wén
nián shí kuài shàng qīng yún ér jīn gǔn hái        wèn gōng guī yǒu chūn fēng wàn sàn mǎn rén jiān        wén dào jīn luán zhào duì fēng cǎi dòng cháo bān        zǎi xiàng cóng lái yǒu zhū yán        méi huái fēng qīng rùn zhèng tái xīng diǎn guāng zhào lóng wān        jīng lún xiá àn háng zhī shān        niàn jiāng nán mín shēng náng fēng zòu shàng jiǔ zhòng guān        xìn dào shí gōng háng biàn 便 shì xiān dān       
热度:3 作者: [宋朝] 赵文
类型:写风|写花|相思|写雷|燕子|写草|

是去年、春草又凄凄,尘生缕金衣。

怅朱颜为土,白杨堪柱,燕子谁依。

谩说漫漫六合,无地著相思。

辽鹤归来後,城亦全非。

更有延平一剑,向风雷半夜,何处寻伊。

怪天天何物,堪作玉弹棋。

到年年、无肠堪断,向清明、独自掩荆扉。

何况又、禽声杜宇,花事酴醿。

shēng gān zhōu · · shì nián
[ [ sòng cháo ] ] zhào wén
shì nián chūn cǎo yòu chén shēng jīn        chàng zhū yán wéi bái yáng kān zhù yàn shuí        màn shuō màn màn liù zhe xiàng        liáo guī lái hòu chéng quán fēi        gèng yǒu yán píng jiàn xiàng fēng léi bàn chù xún        guài tiān tiān kān zuò dàn        dào nián nián cháng kān duàn xiàng qīng míng yǎn jīng fēi        kuàng yòu qín shēng huā shì       
热度:1 作者: [宋朝] 赵文
类型:写水|

上岭或如兴,下岭复如拜。

是程多泥涂,拄杖端足赖。

脱屦去泥淖,停车观水械。

偶然得一笑,更以苦为快。

田水终夜鸣,江浪怒澎湃。

听之不能睡,摩足了诗债。

fèn jiè
[ [ sòng cháo ] ] zhào wén
shàng lǐng huò xìng xià lǐng bài        shì chéng duō zhǔ zhàng duān lài        tuō nào tíng chē guān shuǐ xiè        ǒu rán xiào gèng wéi kuài        tián shuǐ zhōng míng jiāng làng péng pài        tīng zhī néng shuì le shī zhài       
热度:2 作者: [宋朝] 赵文
类型:写雨|写雪|儿童|写人|写草|

又见王正改旧年,此生此去几新元。

自无宾客来看岁,不遣儿童苦闭门。

雨带痴寒禁草色,雪吹残片上须根。

小孙未省人间事,尚拟今宵守岁樽。

yuán
[ [ sòng cháo ] ] zhào wén
yòu jiàn wáng zhèng gǎi jiù nián shēng xīn yuán        bīn lái kàn suì qiǎn ér tóng mén        dài chī hán jìn cǎo xuě chuī cán piàn shàng gēn        xiǎo sūn wèi shěng rén jiān shì shàng jīn xiāo shǒu suì zūn