古诗词大全

热度:2 作者: [唐朝] 来鹄
类型:写花|写人|牡丹|

也无棱郭也无神,露洗还同铸出新。

青帝若教花里用,牡丹应是得钱人。

jīn qián huā
[ [ táng cháo ] ] lái
léng guō shén hái tóng zhù chū xīn        qīng ruò jiāo huā yòng dān yīng shì qián rén       
热度:13 作者: [唐朝] 来鹄
类型:写人|写鱼|

袅丝翘足傍澄澜,消尽年光伫思间。

若使见鱼无羡意,向人姿态更应闲。

[ [ táng cháo ] ] lái
niǎo qiào bàng chéng lán xiāo jìn nián guāng zhù jiān        ruò shǐ 使 jiàn xiàn xiàng rén 姿 tài gèng yīng xián       
热度:5 作者: [唐朝] 来鹄
类型:写雪|写山|

色白还应及雪衣,嘴红毛绿语仍奇。

年年锁在金笼里,何似陇山闲处飞。

yīng
[ [ táng cháo ] ] lái
bái hái yīng xuě zuǐ hóng máo 绿 réng        nián nián suǒ zài jīn lóng lǒng shān xián chù fēi       
热度:2 作者: [唐朝] 来鹄
类型:写风|写人|惆怅|

绿槐阴里一声新,雾薄风轻力未匀。

莫道闻时总惆怅,有愁人有不愁人。

wén chán
[ [ táng cháo ] ] lái
绿 huái yīn shēng xīn báo fēng qīng wèi yún        dào wén shí zǒng chóu chàng yǒu chóu rén yǒu chóu rén       
热度:15 作者: [唐朝] 来鹄
类型:写雨|写风|写花|写山|写水|写云|夕阳|

几宿春山逐陆郎,清明时节好烟光。

归穿细荇船头滑,醉踏残花屐齿香。

风急岭云飘迥野,雨余田水落方塘。

不堪吟罢东回首,满耳蛙声正夕阳。

qīng míng yǒu rén yóu běn táng zhuāng
[ [ táng cháo ] ] lái
xiǔ 宿 chūn shān zhú láng qīng míng shí jiē hǎo yān guāng        guī chuān 穿 xìng chuán tóu huá zuì cán huā chǐ 齿 xiāng        fēng lǐng yún piāo jiǒng tián shuǐ luò fāng táng        kān yín dōng huí shǒu mǎn ěr shēng zhèng yáng       
热度:1 作者: [唐朝] 来鹄
类型:写雪|

枝枝倚槛照池冰,粉薄香残恨不胜。

占得早芳何所利,与他霜雪助威棱。

méi huā
[ [ táng cháo ] ] lái
zhī zhī kǎn zhào chí bīng fěn báo xiāng cán hèn shèng        zhàn zǎo fāng suǒ shuāng xuě zhù wēi léng       
热度:3 作者: [唐朝] 来鹄
类型:写风|杨柳|

新历才将半纸开,小庭犹聚爆竿灰。

偏憎杨柳难钤辖,又惹东风意绪来。

zǎo chūn
[ [ táng cháo ] ] lái
xīn cái jiāng bàn zhǐ kāi xiǎo tíng yóu bào gān 竿 huī        piān zēng yáng liǔ nán qián xiá yòu dōng fēng lái       
热度:3 作者: [唐朝] 来鹄
类型:写风|写花|夕阳|

东风渐急夕阳斜,一树夭桃数日花。

为惜红芳今夜里,不知和月落谁家。

huā
[ [ táng cháo ] ] lái
dōng fēng jiàn yáng xié shù yāo táo shù huā        wéi hóng fāng jīn zhī yuè luò shuí jiā       
热度:1 作者: [唐朝] 来鹄
类型:写山|写人|写酒|

月落空山闻数声,此时孤馆酒初醒。

投人语若似伊泪,口畔血流应始听。

guī · · líng
[ [ táng cháo ] ] lái
yuè luò kōng shān wén shù shēng shí guǎn jiǔ chū xǐng        tóu rén ruò lèi kǒu pàn xuè liú yīng shǐ tīng       
热度:3 作者: [唐朝] 来鹄
类型:写雨|写花|

雨恨花愁同此冤,啼时闻处正春繁。

千声万血谁哀尔,争得如花笑不言。

guī
[ [ táng cháo ] ] lái
hèn huā chóu tóng yuān shí wén chù zhèng chūn fán        qiān shēng wàn xuè shuí āi ěr zhēng huā xiào yán