古诗词大全

热度:6 作者: [唐朝] 黄滔
类型:写雨|写人|秋雨|洞庭|

碧嶂猿啼夜,新秋雨霁天。

谁人爱明月,露坐洞庭船。

qiū
[ [ táng cháo ] ] huáng tāo
zhàng yuán xīn qiū tiān        shuí rén ài míng yuè zuò dòng tíng chuán       
热度:7 作者: [唐朝] 黄滔
类型:写水|写人|

地脉寒来浅,恩波住后新。

引将诸派水,别贮大都春。

幽咽疏通处,清泠迸入辰。

渐平连杏岸,旋阔映楼津。

沙没迷行径,洲宽恣跃鳞。

愿当舟楫便,一附济川人。

shěng shì fèng zhào zhǎng jiāng chí chūn wéi yùn shí qián èr nián
[ [ táng cháo ] ] huáng tāo
hán lái qiǎn ēn zhù hòu xīn        yǐn jiāng zhū pài shuǐ bié zhù dōu chūn        yōu yān shū tōng chù qīng líng bèng chén        jiàn píng lián xìng àn xuán kuò yìng lóu jīn        shā méi háng jìng zhōu kuān yuè lín        yuàn dāng zhōu biàn 便 chuān rén       
热度:12 作者: [唐朝] 黄滔
类型:写雪|写花|歌咏|写草|

上瑞何曾乏,毛群表色难。

推于五灵少,宣示百寮观。

形夺场驹洁,光交月兔寒。

已驯瑶草别,孤立雪花团。

戴豸惭端士,抽毫跃史官。

贵臣歌咏日,皆作白麟看。

shěng shì nèi chū bái 鹿 xuān shì bǎi guān qián níng èr nián
[ [ táng cháo ] ] huáng tāo
shàng ruì céng máo qún biǎo nán        tuī líng shǎo xuān shì bǎi liáo guān        xíng duó chǎng jié guāng jiāo yuè hán        xùn yáo cǎo bié xuě huā tuán        dài zhì cán duān shì chōu háo yuè shǐ guān        guì chén yǒng jiē zuò bái lín kàn       
热度:2 作者: [唐朝] 黄滔
类型:文学|

齐竽今历试,真伪不难知。

欲使声声别,须令个个吹。

后先无错杂,能否立参差。

次第教单进,宫商乃异宜。

凡音皆窜迹,至艺始呈奇。

以此论文学,终凭一一窥。

shěng shì chuī qián èr nián
[ [ táng cháo ] ] huáng tāo
jīn shì zhēn wěi nán zhī        shǐ 使 shēng shēng bié lìng chuī        hòu xiān cuò néng fǒu cān chà        jiāo dān jìn gōng shāng nǎi        fán yīn jiē cuàn zhì shǐ chéng        lùn wén xué zhōng píng kuī       
热度:14 作者: [唐朝] 黄滔
类型:写风|写花|写山|瀑布|写雷|

洞门穿瀑布,尘世岂能通。

曾有游山客,来逢采药翁。

异花寻复失,幽径蹑还穷。

拟作经宵计,风雷立满空。

yóu shān
[ [ táng cháo ] ] huáng tāo
dòng mén chuān 穿 bào chén shì néng tōng        céng yǒu yóu shān lái féng cǎi yào wēng        huā xún shī yōu jìng niè hái qióng        zuò jīng xiāo fēng léi mǎn kōng       
热度:5 作者: [唐朝] 黄滔
类型:写山|

长生犹自重无生,言让仙祠佛寺成。

碑折谁忘康乐制,山灵表得远公名。

松形入汉藤萝短,僧语离经耳目清。

莫怪迟迟不归去,童年已梦绕林行。

yóu dōng lín · · líng
[ [ táng cháo ] ] huáng tāo
zhǎng shēng yóu zhòng shēng yán ràng xiān chéng        bēi shé shuí wàng kāng zhì shān líng biǎo yuǎn gōng míng        sōng xíng hàn téng luó duǎn sēng jīng ěr qīng        guài chí chí guī tóng nián mèng rào lín háng       
热度:15 作者: [唐朝] 黄滔
类型:写人|别离|

月满长空朗,楼侵碧落横。

波文流藻井,桂魄拂雕楹。

深鉴罗纨薄,寒搜户牖清。

冰铺梁燕噤,霜覆瓦松倾。

卓午收全影,斜悬转半明。

佳人当此夕,多少别离情。

míng yuè zhào gāo lóu
[ [ táng cháo ] ] huáng tāo
yuè mǎn zhǎng kōng lǎng lóu qīn luò héng        wén liú zǎo jǐng guì diāo yíng        shēn jiàn luó wán báo hán sōu yǒu qīng        bīng liáng yàn jìn shuāng sōng qīng        zhuó shōu quán yǐng xié xuán zhuǎn bàn míng        jiā rén dāng duō shǎo bié qíng       
热度:1 作者: [唐朝] 黄滔
类型:写雨|写山|写人|身世|惆怅|写云|

未吃金丹看十洲,乃将身世作仇雠。

羁游数地值兵乱,宿在孤城闻雨秋。

东越云山却思隐,西秦霜霰苦频留。

他人折尽月中桂,惆怅当年江上鸥。

huái 怀 · ·
[ [ táng cháo ] ] huáng tāo
wèi chī jīn dān kàn shí zhōu nǎi jiāng shēn shì zuò chóu chóu        yóu shù zhí bīng luàn xiǔ 宿 zài chéng wén qiū        dōng yuè yún shān què yǐn 西 qín shuāng xiàn pín liú        rén shé jìn yuè zhōng guì chóu chàng dāng nián jiāng shàng ōu       
热度:10 作者: [唐朝] 黄滔
类型:写雪|

雪貌潜凋雪发生,故园魂断弟兼兄。

十年除夜在孤馆,万里一身求大名。

空有新诗高华岳,已无丹恳出秦城。

侯门莫问曾游处,槐柳影中肝胆倾。

huái 怀 · · líng
[ [ táng cháo ] ] huáng tāo
xuě mào qián diāo xuě shēng yuán hún duàn jiān xiōng        shí nián chú zài guǎn wàn shēn qiú míng        kōng yǒu xīn shī gāo huá yuè dān kěn chū qín chéng        hóu mén wèn céng yóu chù huái liǔ yǐng zhōng gān dǎn qīng       
热度:7 作者: [唐朝] 黄滔
类型:写风|写人|江南|

萧飒闻风叶,惊时不自堪。

宦名中夜切,人事长年谙。

古画僧留与,新知客遇谈。

乡心随去雁,一一到江南。

huái 怀
[ [ táng cháo ] ] huáng tāo
xiāo wén fēng jīng shí kān        huàn míng zhōng qiē rén shì zhǎng nián ān        huà sēng liú xīn zhī tán        xiāng xīn suí yàn dào jiāng nán