古诗词大全

热度:5 作者: [宋朝] 谭用之
类型:写风|写花|梅花|写草|写梅|

谁为梅花怨未平,一声高唤百龙惊。

风当阊阖庭初静,月在姑苏秋正明。

曲尽绿杨涵野渡,管吹青玉动江城。

临流不欲殷勤听,芳草王孙旧有情。

jiāng shàng wén
[ [ sòng cháo ] ] tán yòng zhī
shuí wéi méi huā yuàn wèi píng shēng gāo huàn bǎi lóng jīng        fēng dāng chāng tíng chū jìng yuè zài qiū zhèng míng        jìn 绿 yáng hán guǎn chuī qīng dòng jiāng chéng        lín liú yīn qín tīng fāng cǎo wáng sūn jiù yǒu qíng       
热度:6 作者: [宋朝] 谭用之
类型:写风|写花|写人|

病多慵引架书看,官职无才思已阑。

穴凤瑞时来却易,人龙别后见何难。

琴樽风月闲生计,金玉松筠旧岁寒。

早晚烟村碧江畔,挂罾重对蓼花滩。

yǒu rén
[ [ sòng cháo ] ] tán yòng zhī
bìng duō yōng yǐn jià shū kàn guān zhí cái lán        xué fèng ruì shí lái què rén lóng bié hòu jiàn nán        qín zūn fēng yuè xián shēng jīn sōng jun1 jiù suì hán        zǎo wǎn yān cūn jiāng pàn guà zēng zhòng duì liǎo huā tān       
热度:221 作者: [唐朝] 谭用之
类型:秋天|写雨|写风|写人|乡思|怀才不遇|写云|渔人|

江上阴云锁梦魂,江边深夜舞刘琨。

秋风万里芙蓉国,暮雨千家薜荔村。

乡思不堪悲橘柚,旅游谁肯重王孙。

渔人相见不相问,长笛一声归岛门。

译文阴云笼罩,我泊舟停行,就宿在湘江,深夜,我像刘琨一样起舞弄剑于江旁。万里秋风吹拂遍地的芙蓉树,暮雨浇淋着薜荔丛中的村庄。看到橘柚,使我难以忍受对家乡的思念,身处异地,谁又会把一个游子放在心上?就连渔夫见我也不寒暄相问,吹一声长笛回到自己的岛上。

注释①湘,湘江。②锁,笼罩。③刘琨,《晋书·祖逖传》,说东晋时期将领祖逖年青时就很有抱负,每次和好友刘琨谈论时局,总是慷慨激昂,满怀义愤。为了报效国家,他们在半夜一听到鸡鸣,就披衣起床,拔剑练武,刻苦锻炼。这里是作者以刘琨自喻。④芙蓉,即木芙蓉,是一种原产于中国的植物。唐时,湖南湘、资、沅、澧流域遍种芙蓉。⑤薜荔,俗称凉粉果、木馒头。为桑科常绿攀援或匍匐灌木植物。广泛分布于中国长江以南。⑥橘柚,生长于我国南方的两种常绿乔木。《晏子春秋·内篇杂下》“橘生淮南则为橘,生于淮北则为枳,叶徒相似,其实味不同。所以然者何?水土异也。”意思是淮南的橘树,移植到淮河以北就变为枳树。比喻环境变了,事物的性质也变了。本诗作者因橘柚而悲自己生不逢时。⑦旅游,谓长期寄居他乡。 唐 贾岛《上谷旅夜》诗:“世难那堪恨旅游,龙钟更是对穷秋”。⑧王孙,这里指游子。

qiū xiǔ 宿 xiāng jiāng
[ [ táng cháo ] ] tán yòng zhī
jiāng shàng yīn yún suǒ mèng hún , , jiāng biān shēn liú kūn       
qiū fēng wàn róng guó , , qiān jiā cūn       
xiāng kān bēi yòu , , yóu shuí kěn zhòng wáng sūn       
rén xiàng jiàn xiàng wèn , , zhǎng shēng guī dǎo mén
热度:87 作者: [唐朝] 谭用之
类型:写山|写人|

三皇上人春梦醒,东侯老大麒麟生。

洞连龙穴全山冷, 窗透鳌波尽室清。

计拙耻居岩麓老,气狂惭与斗牛平。

谁人为向青编上,直傍巢由写一名。

bié chù shì líng jun4 lǎo
[ [ táng cháo ] ] tán yòng zhī
sān huáng shàng rén chūn mèng xǐng , , dōng hóu lǎo lín shēng       
dòng lián lóng xué quán shān lěng , ,        chuāng tòu áo jìn shì qīng       
zhuō chǐ yán lǎo , , kuáng cán dòu niú píng       
shuí rén wéi xiàng qīng biān shàng , , zhí bàng cháo yóu xiě míng
热度:107 作者: [唐朝] 谭用之
类型:写风|写花|写人|写草|写云|

秦树朦胧春色微,香风烟暖树依依。

边城夜静月初上, 芳草路长人未归。

折柳且堪吟晚槛,弄花何处醉残晖。

钓乡千里断消息,满目碧云空自飞。

wèi chéng chūn wǎn
[ [ táng cháo ] ] tán yòng zhī
qín shù méng lóng chūn wēi , , xiāng fēng yān nuǎn shù       
biān chéng jìng yuè chū shàng , ,        fāng cǎo zhǎng rén wèi guī       
shé liǔ qiě kān yín wǎn kǎn , , nòng huā chù zuì cán huī       
diào xiāng qiān duàn xiāo , , mǎn yún kōng fēi
热度:99 作者: [唐朝] 谭用之
类型:写人|

白玉堆边蒋径横,空涵二十四滩声。

老无征战轩辕国, 贫有茅茨帝舜城。

丹凤昼飞群木冷,一龙秋卧九江清。

时人莫笑非经济,还待中原致太平。

nán kāng chén chù shì táo
[ [ táng cháo ] ] tán yòng zhī
bái duī biān jiǎng jìng héng , , kōng hán èr shí tān shēng       
lǎo zhēng zhàn xuān yuán guó , ,        pín yǒu máo shùn chéng       
dān fèng zhòu fēi qún lěng , , lóng qiū jiǔ jiāng qīng       
shí rén xiào fēi jīng , , hái dài zhōng yuán zhì tài píng
热度:110 作者: [唐朝] 谭用之
类型:写风|写鸟|写马|惆怅|

鸟尽弓藏良可哀,谁知归钓子陵台。

炼多不信黄金耗, 吟苦须惊白发催。

喘月吴牛知夜至,嘶风胡马识秋来。

燕歌别后休惆怅,黍已成畦菊已开。

wáng shì
[ [ táng cháo ] ] tán yòng zhī
niǎo jìn gōng cáng liáng āi , , shuí zhī guī diào líng tái       
liàn duō xìn huáng jīn hào , ,        yín jīng bái cuī       
chuǎn yuè niú zhī zhì , , fēng shí qiū lái       
yàn bié hòu xiū chóu chàng , , shǔ chéng kāi
热度:83 作者: [唐朝] 谭用之
类型:写雨|写风|写人|乡思|写云|渔人|

江上阴云锁梦魂,江边深夜舞刘琨。

秋风万里芙蓉国,暮雨千家薜荔村。

乡思不堪悲橘柚,旅游谁肯重王孙。

渔人相见不相问,长笛一声归岛门。

qiū xiǔ 宿 xiāng jiāng
[ [ táng cháo ] ] tán yòng zhī
jiāng shàng yīn yún suǒ mèng hún , , jiāng biān shēn liú kūn       
qiū fēng wàn róng guó , , qiān jiā cūn       
xiāng kān bēi yòu , , yóu shuí kěn zhòng wáng sūn       
rén xiàng jiàn xiàng wèn , , zhǎng shēng guī dǎo mén
热度:59 作者: [唐朝] 谭用之
类型:

铸时天匠待英豪,紫焰寒星匣倍牢。

三尺何年拂尘土, 四溟今日绝波涛。

雄应垓下收蛇阵,滞想溪头伴豹韬。

惜是真龙懒抛掷,夜来冲斗气何高。

jiàn
[ [ táng cháo ] ] tán yòng zhī
zhù shí tiān jiàng dài yīng háo , , yàn hán xīng xiá bèi láo       
sān chǐ nián chén , ,        míng jīn jué tāo       
xióng yīng gāi xià shōu shé zhèn , , zhì xiǎng tóu bàn bào tāo       
shì zhēn lóng lǎn pāo zhì , , lái chōng dòu gāo
热度:76 作者: [唐朝] 谭用之
类型:写人|写草|写云|

长竿一系白龙吟,谁和驺虞发素琴。

野客碧云魂易断, 故人芳草梦难寻。

天从补后星辰稳,海自潮来岛屿深。

好向明庭拾遗事,莫教玄豹老泉林。

shí
[ [ táng cháo ] ] tán yòng zhī
zhǎng gān 竿 bái lóng yín , , shuí zōu qín       
yún hún duàn , ,        rén fāng cǎo mèng nán xún       
tiān cóng hòu xīng chén wěn , , hǎi cháo lái dǎo 屿 shēn       
hǎo xiàng míng tíng shí shì , , jiāo xuán bào lǎo quán lín