古诗词大全

热度:1 作者: [宋朝] 胡寅
类型:写雪|写风|写花|写山|写水|写人|月夜|写云|写酒|

中扃有天游,一室四海见。

倘无空虚地,六凿互争战。

琴堂故萧爽。

向也正墙面。

棘茨莽蒙蔽,鼷鼠纷旋转。

划除资豁达,顿觉云水眩。

瞰临幽阁出,率略重营缮。

从容五六客,尚得摇歌扇。

西山隔雉楼,佛髻三两现。

渺然宜北望,深碧湛芳蒨。

群峰涌翠浪,远迩相明绚。

珍禽知几种,演漾花雪片。

有时惠风来,轻皱蹙霜练。

最怜明月夜,酒渴光可咽。

主人蔼优政,不愧宓子贱。

挠之莫能浊,聊用青白燕。

心澄迹自洁,眼静照还遍。

他年腾踏去,回观等邮传。

只今檐前渌,但足注诗砚。

予方混泥涂,每愧陪高宴。

更书梁栋间,何以贲花县。

dān lìng shuāng qīng
[ [ sòng cháo ] ] yín
zhōng jiōng yǒu tiān yóu shì hǎi jiàn        tǎng kōng liù záo zhēng zhàn        qín táng xiāo shuǎng        xiàng zhèng qiáng miàn        mǎng méng shǔ fēn xuán zhuǎn        huá chú huō dùn jiào yún shuǐ xuàn        kàn lín yōu chū luè zhòng yíng shàn        cóng róng liù shàng yáo shàn        西 shān zhì lóu sān liǎng xiàn        miǎo rán běi wàng shēn zhàn fāng qiàn        qún fēng yǒng cuì làng yuǎn ěr xiàng míng xuàn        zhēn qín zhī zhǒng yǎn yàng huā xuě piàn        yǒu shí huì fēng lái qīng zhòu shuāng liàn        zuì lián míng yuè jiǔ guāng yān        zhǔ rén ǎi yōu zhèng kuì jiàn        náo zhī néng zhuó liáo yòng qīng bái yàn        xīn chéng jié yǎn jìng zhào hái biàn        nián téng huí guān děng yóu chuán        zhī jīn yán qián dàn zhù shī yàn        fāng hún měi kuì péi gāo yàn        gèng shū liáng dòng jiān bēn huā xiàn       
热度:4 作者: [宋朝] 胡寅
类型:写酒|

得酒相逢笑绝缨,而今双鬓不全青。

蓬莱尚说三四浅,何况方平与蔡经。

jìng míng guān yòng jiù yùn jiǎn cái wēng
[ [ sòng cháo ] ] yín
jiǔ xiàng féng xiào jué yīng ér jīn shuāng bìn quán qīng        péng lái shàng shuō sān qiǎn kuàng fāng píng cài jīng       
热度:1 作者: [宋朝] 胡寅
类型:叹息|

长官冰操正飘缨,叹息东流宰木青。

佳句不随方士化,故应留作换鹅经。

jìng míng guān
[ [ sòng cháo ] ] yín
zhǎng guān bīng cāo zhèng piāo yīng tàn dōng liú zǎi qīng        jiā suí fāng shì huà yīng liú zuò huàn é jīng       
热度:6 作者: [宋朝] 胡寅
类型:写风|山水|写山|写水|写人|写鬼|壮志|写云|祈祷|

西方有幻师,以利行幻术。

利他乃甘言,自利则其实。

曾微证形象,雇喜论恍惚。

可怜亿兆人,明智百无一。

泯然俱受绐,宁以鬼自怵。

疑怖既迫心,祈祷便屈膝。

千载浮屠氏,个个提一律。

云长忠烈士,蜀汉凛三杰。

许身初择义,遇主益秉节。

一受先主知,不为曹公屈。

最后围樊城,许南已无拂。

智略孙吴俦,议徙股胆栗。

惜哉片言戾,壮志遂纡郁。

至今想英风,使我竦毛骨。

庙祀礼则宜,为国有典秩。

而彼天台僧,相此山水窟。

欲缮庐而处,假灵宣鬼物。

章乡城近止,将军此焉没。

斯人兼畏仰,吾计行可必。

唱云暴悍魂,岩壑擅营室。

从吾爱净戒,父子归命佛。

初犹未赫烜,灵响沉寂谧。

奈何无尽翁,作记极词笔。

一毛成万钧,财施日盈溢。

精蓝敞千柱,城旦汹溟渤。

捐身养惰游,小智之所弗。

而况正直神,肯徇智颛汩。

永怀王迹熄,异说竞蠭出。

圣言甚微眇,学士迷祖述。

佛徒窍其柄,高坐弄拳拂。

翕张性命说,自谓了生灭。

孤标类清远,阴趣尽攘夺。

凡民何足算,吾党是可妒。

终始莽如梦,变化暗若漆。

矧希有漏因,便怛无常猝。

推波而助澜,司寇莫能诘。

岂惟兹一庙,淫祀如发密。

谁将驱缁褐,南亩畀巾帻。

幽明无俶扰,典祀不相昵。

坐令宇宙间,礼乐兴炳蔚。

guān yún zhǎng miào
[ [ sòng cháo ] ] yín
西 fāng yǒu huàn shī háng huàn shù        nǎi gān yán shí        céng wēi zhèng xíng xiàng lùn huǎng        lián 亿 zhào rén míng zhì bǎi        mǐn rán shòu dài níng guǐ chù        xīn dǎo biàn 便        qiān zǎi shì        yún zhǎng zhōng liè shì shǔ hàn lǐn sān jié        shēn chū zhǔ bǐng jiē        shòu xiān zhǔ zhī wéi cáo gōng        zuì hòu wéi fán chéng nán        zhì luè sūn chóu dǎn        zāi piàn yán zhuàng zhì suí        zhì jīn xiǎng yīng fēng shǐ 使 sǒng máo        miào wéi guó yǒu diǎn zhì        ér tiān tái sēng xiàng shān shuǐ        shàn ér chù jiǎ líng xuān guǐ        zhāng xiāng chéng jìn zhǐ jiāng jun1 yān méi        rén jiān wèi yǎng háng        chàng yún bào hàn hún yán shàn yíng shì        cóng ài jìng jiè guī mìng        chū yóu wèi huǐ líng xiǎng chén        nài jìn wēng zuò        máo chéng wàn jun1 cái shī yíng        jīng lán chǎng qiān zhù chéng dàn xiōng míng        juān shēn yǎng duò yóu xiǎo zhì zhī suǒ        ér kuàng zhèng zhí shén kěn xùn zhì zhuān        yǒng huái 怀 wáng shuō jìng páng chū        shèng yán shèn wēi miǎo xué shì shù        qiào bǐng gāo zuò nòng quán        zhāng xìng mìng shuō wèi le shēng miè        biāo lèi qīng yuǎn yīn jìn rǎng duó        fán mín suàn dǎng shì        zhōng shǐ mǎng mèng biàn huà àn ruò        shěn yǒu lòu yīn biàn 便 cháng        tuī ér zhù lán kòu néng jié        wéi miào yín        shuí jiāng nán jīn        yōu míng chù rǎo diǎn xiàng        zuò lìng zhòu jiān xìng bǐng wèi       
热度:3 作者: [宋朝] 胡寅
类型:写景|写雪|写风|写花|写山|写云|

高柟落繁荫,茂竹疏泠风。

小亭寻丈景,已冠一亩宫。

况复哆北楹,方池渺溶溶。

游鯈亦何乐,动影相冲融。

卉木罗以差,想见芳菲容。

香枝寒月碎,雪架春云浓。

我来秋暮时,山叶般般红。

乃眷黄金花,尚閟东篱丛。

维君抱材气,志通身则穷。

和璧献未售,夜半光腾虹。

乐岁突尚冷,初筵尊未空。

恨我早病衰,不能卷千钟。

喜闻涤尘话,冰壶莹心胸。

又知此胜境,芹溪萦砚峰。

昔有遗世士,烟霞眇飞踪。

先生傥邂逅,问迅为我通。

芝苗不足饱,多谢角里翁。

相期玉京路,手把青芙蓉。

shì zhēn táng
[ [ sòng cháo ] ] yín
gāo nán luò fán yīn mào zhú shū líng fēng        xiǎo tíng xún zhàng jǐng guàn gōng        kuàng duō běi yíng fāng chí miǎo róng róng        yóu tiáo dòng yǐng xiàng chōng róng        huì luó chà xiǎng jiàn fāng fēi róng        xiāng zhī hán yuè suì xuě jià chūn yún nóng        lái qiū shí shān bān bān hóng        nǎi juàn huáng jīn huā shàng dōng cóng        wéi jun1 bào cái zhì tōng shēn qióng        xiàn wèi shòu bàn guāng téng hóng        suì shàng lěng chū yàn zūn wèi kōng        hèn zǎo bìng shuāi néng juàn qiān zhōng        wén chén huà bīng yíng xīn xiōng        yòu zhī shèng jìng qín yíng yàn fēng        yǒu shì shì yān xiá miǎo fēi zōng        xiān shēng tǎng xiè hòu wèn xùn wéi tōng        zhī miáo bǎo duō xiè jiǎo wēng        xiàng jīng shǒu qīng róng       
热度:2 作者: [宋朝] 胡寅
类型:写景|写山|写水|

盖山限华夷,夷水不得出。

涧壑相奋撞,竟朽此山骨。

想其初洞达,借势有神物。

臂开青石壁,黤黮乌龙窟。

奔流成长溪,岩洞寒突兀。

秉烛千步游,怪景才仿佛。

华发结乳顶,空翠谁扫拂。

石田耕未熟,石鼓响不没。

灵仙眇羽化,古庙凛纡郁。

我来庚伏初,弄水解缨绂。

清甘流渴肺,妙听含钟律。

两腋御泠然,回产叹飘忽。

rén zhōu lóng yán
[ [ sòng cháo ] ] yín
gài shān xiàn huá shuǐ chū        jiàn xiàng fèn zhuàng jìng xiǔ shān        xiǎng chū dòng jiè shì yǒu shén        kāi qīng shí yǎn dǎn lóng        bēn liú chéng zhǎng yán dòng hán        bǐng zhú qiān yóu guài jǐng cái fǎng 仿        huá jié dǐng kōng cuì shuí sǎo        shí tián gēng wèi shú shí xiǎng méi        líng xiān miǎo huà miào lǐn        lái gēng chū nòng shuǐ jiě yīng        qīng gān liú fèi miào tīng hán zhōng        liǎng líng rán huí chǎn tàn piāo       
热度:2 作者: [宋朝] 胡寅
类型:

舒卷高低晴复阴,澹然无滓亦无心。

不知底处相齐得,且倚危栏一散襟。

yún fēng yún shì zhù shān èr jué · · líng
[ [ sòng cháo ] ] yín
shū juàn gāo qíng yīn dàn rán xīn        zhī chù xiàng qiě wēi lán sàn jīn       
热度:1 作者: [宋朝] 胡寅
类型:写人|

秀色参差千万端,浩然无碍碧天宽。

上人若见相齐处,试与凭栏指似看。

yún fēng yún shì zhù shān èr jué
[ [ sòng cháo ] ] yín
xiù cān chà qiān wàn duān hào rán ài tiān kuān        shàng rén ruò jiàn xiàng chù shì píng lán zhǐ kàn       
热度:0 作者: [宋朝] 胡寅
类型:写风|写人|写云|

挂了衣冠却问农,几回欹枕听晨钟。

壮怀了与浮云渺,宿疹犹资大药功。

想像濠梁宁有趣,追寻风驭岂无踪。

道人要识春台乐,须身壶公问所从。

zhōng yuán guān cái wēng yùn
[ [ sòng cháo ] ] yín
guà le guàn què wèn nóng huí zhěn tīng chén zhōng        zhuàng huái 怀 le yún miǎo xiǔ 宿 zhěn yóu yào gōng        xiǎng xiàng háo liáng níng yǒu zhuī xún fēng zōng        dào rén yào shí chūn tái shēn gōng wèn suǒ cóng       
热度:0 作者: [宋朝] 胡寅
类型:写人|写云|

非关狡兔月中藏,肯与痴蟆饱寸肠。

只恐世人嫌冷看,故依云岫掩寒光。

shàng ráo bàn yuè yán jué · · èr
[ [ sòng cháo ] ] yín
fēi guān jiǎo yuè zhōng cáng kěn chī bǎo cùn cháng        zhī kǒng shì rén xián lěng kàn yún xiù yǎn hán guāng