古诗词大全

热度:3 作者: [宋朝] 于石
类型:写人|

群栖平沙雁,有警奴辄鸣。

鸣多谓奴妄,哀嗷堕弓矰。

甡甡中林鹿,以媒诱其群。

相呼入网罟,鹿死媒独生。

骨肉不相信,效忠况他人。

轻言托心腹,卖友终不仁。

君子能审友,四海皆弟兄。

gǎn xìng shǒu · ·
[ [ sòng cháo ] ] shí
qún píng shā yàn yǒu jǐng zhé míng        míng duō wèi wàng āi áo duò gōng zēng        shēn shēn zhōng lín 鹿 méi yòu qún        xiàng wǎng 鹿 méi shēng        ròu xiàng xìn xiào zhōng kuàng rén        qīng yán tuō xīn mài yǒu zhōng rén        jun1 néng shěn yǒu hǎi jiē xiōng       
热度:4 作者: [宋朝] 于石
类型:写水|写人|

晋人杀鸣犊,孔子不渡河。

河之水洋洋,临流一长歌。

岂无舟与楫,所惧蛟与鼍。

蛟鼍任险怪,不度如我何。

黄鹄一远举,奚忧婴网罗。

gǎn xìng shǒu · · líng
[ [ sòng cháo ] ] shí
jìn rén shā míng kǒng        zhī shuǐ yáng yáng lín liú zhǎng        zhōu suǒ jiāo tuó        jiāo tuó rèn xiǎn guài        huáng yuǎn yōu yīng wǎng luó       
热度:2 作者: [宋朝] 于石
类型:写人|

卫人将授甲,鹤有乘轩宠。

爱人不如禽,士固不为用。

唐人竞朝梁,怒杀孙供奉。

兽犹知有君,人胡不愧悚。

gǎn xìng shǒu
[ [ sòng cháo ] ] shí
wèi rén jiāng shòu jiǎ yǒu chéng xuān chǒng        ài rén qín shì wéi yòng        táng rén jìng cháo liáng shā sūn gòng fèng        shòu yóu zhī yǒu jun1 rén kuì sǒng       
热度:2 作者: [宋朝] 于石
类型:写人|渔人|写鱼|

游鱼闻饵香,宁悟钩入口。

不忍一朝饥,竟落渔人手。

捕雉必以媒,相呼欣得偶。

失身罗网中,乃为媒所诱。

嗟哉二物微,智不料其后。

飞潜一失所,虽悔复何咎。

矧为物之灵,而不慎所守。

饥渴能害心,交游多卖友。

gǎn xìng èr shǒu · · líng
[ [ sòng cháo ] ] shí
yóu wén ěr xiāng níng gōu kǒu        rěn cháo jìng luò rén shǒu        zhì méi xiàng xīn ǒu        shī shēn luó wǎng zhōng nǎi wéi méi suǒ yòu        jiē zāi èr wēi zhì liào hòu        fēi qián shī suǒ suī huǐ jiù        shěn wéi zhī líng ér shèn suǒ shǒu        néng hài xīn jiāo yóu duō mài yǒu       
热度:4 作者: [宋朝] 于石
类型:写山|

愚公欲移山,精卫欲填海。

嗟乎智力穷,山海元不改。

春秋更战国,仁义日荒怠。

近趋管晏功,远受仪秦诒。

杨墨骋邪说,申韩祸无罪。

孔孟生其间,迂阔谁复采。

群嚣竞纷纭,智力几百倍。

山崩海可竭,吾道固长在。

gǎn xìng èr shǒu
[ [ sòng cháo ] ] shí
gōng shān jīng wèi tián hǎi        jiē zhì qióng shān hǎi yuán gǎi        chūn qiū gèng zhàn guó rén huāng dài        jìn guǎn yàn gōng yuǎn shòu qín        yáng chěng xié shuō shēn hán huò zuì        kǒng mèng shēng jiān kuò shuí cǎi        qún xiāo jìng fēn yún zhì bǎi bèi        shān bēng hǎi jié dào zhǎng zài       
热度:3 作者: [宋朝] 于石
类型:凄凉|故乡|

久客秋又晚,思家梦屡惊。

空阶闻叶落,隔树见灯明。

亲老贫常健,儿痴学未成。

凄凉今夜月,照我故乡情。

jiā shū
[ [ sòng cháo ] ] shí
jiǔ qiū yòu wǎn jiā mèng jīng        kōng jiē wén luò shù jiàn dēng míng        qīn lǎo pín cháng jiàn ér chī xué wèi chéng        liáng jīn yuè zhào xiāng qíng       
热度:3 作者: [宋朝] 于石
类型:写水|年老|写云|

一片清虚太极心,浮云流水世情轻。

有生已作无生计,未死先求不死名。

墓必预铭唐杜牧,诗能自輓晋渊明。

岿然貌不随年老,留与斯文主夏盟。

guān shēng wǎn shī
[ [ sòng cháo ] ] shí
piàn qīng tài xīn yún liú shuǐ shì qíng qīng        yǒu shēng zuò shēng wèi xiān qiú míng        míng táng shī néng wǎn jìn yuān míng        kuī 岿 rán mào suí nián lǎo liú wén zhǔ xià méng       
热度:3 作者: [宋朝] 于石
类型:写雪|写花|梅花|写人|写梅|行路|悲歌|

归欤高枕寄林泉,安用悲歌行路难。

君子患无真气节,世人空笑旧衣冠。

雪深处士梅花屋,月冷先生苜蓿盘。

谁谓家贫无一物,床头三尺剑光寒。

guī xìng
[ [ sòng cháo ] ] shí
guī gāo zhěn lín quán ān yòng bēi háng nán        jun1 huàn zhēn jiē shì rén kōng xiào jiù guàn        xuě shēn chù shì méi huā yuè lěng xiān shēng xu pán        shuí wèi jiā pín chuáng tóu sān chǐ jiàn guāng hán       
热度:2 作者: [宋朝] 于石
类型:写风|写山|写鸟|写人|读书|写云|写鱼|

盘谷四面环青山,晴岚暖翠浮云烟。

盘谷之阻多幽泉,湛然深碧蛟螭蟠。

中有华屋貯神仙,猿鸟不惊犬不喧。

竹侵行迳松碍檐,人疑无路堪攀缘。

忽闻读书声琅然,始信别是壶中天。

翩然振屐登其巅,仰林俯壑天地宽。

桑麻尽处开平川,千帆来往无时闲。

旁有一叶渔翁船,出没红蓼黄芦边。

呼之来泊岩下湾,就船买鱼归烹鲜。

煮茗有泉秫有田,问之世事笑不言。

家藏黄石书一编,安用李愿归来篇。

我欲前峰卜数椽,幅巾杖屦行其间。

目遂归鸿挥五弦,闲窗静听松风眠。

zhāng pán yǐn
[ [ sòng cháo ] ] shí
pán miàn huán qīng shān qíng lán nuǎn cuì yún yān        pán zhī duō yōu quán zhàn rán shēn jiāo chī pán        zhōng yǒu huá zhù shén xiān yuán niǎo jīng quǎn xuān        zhú qīn háng jìng sōng ài yán rén kān pān yuán        wén shū shēng láng rán shǐ xìn bié shì zhōng tiān        piān rán zhèn dēng diān yǎng lín tiān kuān        sāng jìn chù kāi píng chuān qiān fān lái wǎng shí xián        páng yǒu wēng chuán chū méi hóng liǎo huáng biān        zhī lái yán xià wān jiù chuán mǎi guī pēng xiān        zhǔ míng yǒu quán shú yǒu tián wèn zhī shì shì xiào yán        jiā cáng huáng shí shū biān ān yòng yuàn guī lái piān        qián fēng bo shù chuán jīn zhàng háng jiān        suí guī hóng 鸿 huī xián xián chuāng jìng tīng sōng fēng mián       
热度:3 作者: [宋朝] 于石
类型:写雪|写风|写花|写人|松树|

庭前有松树,百尺盘虬龙。

材大不适用,偃蹇霜雪中。

五陵年少儿,种花不种松。

寄言傲霜雪,何似媚春风。

松有千岁根,花无十日红。

众人逐时好,君子惟固穷。

tíng qián yǒu sōng shù
[ [ sòng cháo ] ] shí
tíng qián yǒu sōng shù bǎi chǐ pán qiú lóng        cái shì yòng yǎn jiǎn shuāng xuě zhōng        líng nián shǎo ér zhǒng huā zhǒng sōng        yán ào shuāng xuě mèi chūn fēng        sōng yǒu qiān suì gēn huā shí hóng        zhòng rén zhú shí hǎo jun1 wéi qióng