着我高远堂,恍若非人世。
一榻卧白云,清寒不成寐。
松竹四山秋,飕飕惊客耳。
谁在隔窗中,朱弦写流水。
zhěn
稹
cuì
翠
lóu
楼
[
[
sòng
宋
cháo
朝
]
]
wēi
危
hé
和
zhe
着
wǒ
我
gāo
高
yuǎn
远
táng
堂
,
,
huǎng
恍
ruò
若
fēi
非
rén
人
shì
世
。
。
yī
一
tà
榻
wò
卧
bái
白
yún
云
,
,
qīng
清
hán
寒
bú
不
chéng
成
mèi
寐
。
。
sōng
松
zhú
竹
sì
四
shān
山
qiū
秋
,
,
sōu
飕
sōu
飕
jīng
惊
kè
客
ěr
耳
。
。
shuí
谁
zài
在
gé
隔
chuāng
窗
zhōng
中
,
,
zhū
朱
xián
弦
xiě
写
liú
流
shuǐ
水
。
。