古诗词大全

热度:9 作者: [宋朝] 魏了翁
类型:写云|

杜侯归未几,又送秦侯归。

锦衣赫相望,里闬生光辉。

仅存二三士,去意不可羁。

王张屡乞身,余亦五请祠。

岂不明主恋,去就各有宜。

昔岁语杜侯,志得官无卑。

近忽省前误,热突无寒煤。

君门天九重,赤子命一丝。

诗书谩胀腹,字字不适时。

俯瞰大江流,仰看苍云移。

悠悠未有届,蹙蹙安所驰。

吴天岂民憎,翻覆不可期。

原随力所逮,必以诚求之。

求之有弗得,况忍相瘠肥。

临分重回首,吾匪怀吾私。

sòng qín jiān xiǎn zhī tóng chuān
[ [ sòng cháo ] ] wèi le wēng
hóu guī wèi yòu sòng qín hóu guī        jǐn xiàng wàng shēng guāng huī        jǐn cún èr sān shì        wáng zhāng shēn qǐng        míng zhǔ liàn jiù yǒu        suì hóu zhì guān bēi        jìn shěng qián hán méi        jun1 mén tiān jiǔ zhòng chì mìng        shī shū màn zhàng shì shí        kàn jiāng liú yǎng kàn cāng yún        yōu yōu wèi yǒu jiè ān suǒ chí        tiān mín zēng fān        yuán suí suǒ dǎi chéng qiú zhī        qiú zhī yǒu kuàng rěn xiàng féi        lín fèn zhòng huí shǒu fěi huái 怀       
热度:5 作者: [宋朝] 魏了翁
类型:写山|写人|

分部设将漕,黊旒寄聪明。

直须撼山岳,亡但采畸赢。

而况江以东,襟淮翼吴荆。

民力九十空,所恃人为城。

南宫辍望郎,方输饷连营。

荧煌鹊锦袍,明日趋遐征。

阳春脚未到,淑气先流莺。

向来嵇中散,仅试薶九京。

阿兄亦未究,有书今在楹。

驱车踏前轨,若木以为程。

千里隔香案,洗目观澄清。

sòng wáng kǎo gōng jiāng dōng cáo
[ [ sòng cháo ] ] wèi le wēng
fèn shè jiāng cáo huà liú cōng míng        zhí hàn shān yuè wáng dàn cǎi yíng        ér kuàng jiāng dōng jīn huái jīng        mín jiǔ shí kōng suǒ shì rén wéi chéng        nán gōng chuò wàng láng fāng shū xiǎng lián yíng        yíng huáng què jǐn páo míng xiá zhēng        yáng chūn jiǎo wèi dào shū xiān liú yīng        xiàng lái zhōng sàn jǐn shì jiǔ jīng        ā xiōng wèi jiū yǒu shū jīn zài yíng        chē qián guǐ ruò wéi chéng        qiān xiāng àn guān chéng qīng       
热度:39 作者: [宋朝] 魏了翁
类型:写人|写鱼|

剩喜人从义理趋,却忧末羽堕浮虚。

未通经术先谈传,只送人言不识渠。

偶向檐头觅桃李,径从纸上索鸢鱼。

君今去主师儒席,后倦先传谨在初。

sòng wáng jiāo shòu zhī guān lín qióng
[ [ sòng cháo ] ] wèi le wēng
shèng rén cóng què yōu duò        wèi tōng jīng shù xiān tán chuán zhī sòng rén yán shí        ǒu xiàng yán tóu táo jìng cóng zhǐ shàng suǒ yuān        jun1 jīn zhǔ shī hòu juàn xiān chuán jǐn zài chū       
热度:4 作者: [宋朝] 魏了翁
类型:写景|写山|写水|写马|写人|写云|

天马周流不停策,青龙挂空山无色。

区中物物见根柢,岁年滔滔逐流水。

籲于求归归未获,客里随人送行客。

鏦金伐鼓行清秋,江头组练云如稠。

道旁老人相与语,主宾闻之愕相雇。

或云造阙如登仙,一声謦咳落九天。

岂知位高势逾逼,莫向紫宸庭下立。

非关噉刍解喑嘿,紫宸地禁鸣不得。

或云敢言似鸣凤,千古高名泰山重。

岂知说著心骨惊,臣名愈重国愈轻。

或言古人重晚节,元忠子方费分说。

岂知晚节不难保,却忧攘臂为人笑。

三人所赠不皆然,然则子也今何言。

元佑中年基绍圣,建中靖国何尝靖。

若教此事欠讲明,直将两是为端平。

是时臣言便休得,臣不忧身却忧国。

臣原天意开平治,明良长似改元时。

夬刚未终戒苋陆,姤阴虽微畏羸躅。

真教世道端且平,宁使臣无赫赫名。

三人冁然笑,子之所原吾不到。

吾言必於身,子言望於人,子意虽厚吾言真。

低头谢二老,还以告景仁。

sòng yóu zhào
[ [ sòng cháo ] ] wèi le wēng
tiān zhōu liú tíng qīng lóng guà kōng shān        zhōng jiàn gēn suì nián tāo tāo zhú liú shuǐ        qiú guī guī wèi huò suí rén sòng háng        cōng jīn háng qīng qiū jiāng tóu liàn yún chóu        dào páng lǎo rén xiàng zhǔ bīn wén zhī è xiàng        huò yún zào què dēng xiān shēng qǐng luò jiǔ tiān        zhī wèi gāo shì xiàng chén tíng xià        fēi guān dàn chú jiě yīn hēi chén jìn míng        huò yún gǎn yán míng fèng qiān gāo míng tài shān zhòng        zhī shuō zhe xīn jīng chén míng zhòng guó qīng        huò yán rén zhòng wǎn jiē yuán zhōng fāng fèi fèn shuō        zhī wǎn jiē nán bǎo què yōu rǎng wéi rén xiào        sān rén suǒ zèng jiē rán rán jīn yán        yuán yòu zhōng nián shào shèng jiàn zhōng jìng guó cháng jìng        ruò jiāo shì qiàn jiǎng míng zhí jiāng liǎng shì wéi duān píng        shì shí chén yán biàn 便 xiū chén yōu shēn què yōu guó        chén yuán tiān kāi píng zhì míng liáng zhǎng gǎi yuán shí        guài gāng wèi zhōng jiè xiàn gòu yīn suī wēi wèi léi zhú        zhēn jiāo shì dào duān qiě píng níng shǐ 使 chén míng        sān rén chǎn rán xiào zhī suǒ yuán dào        yán shēn yán wàng rén suī hòu yán zhēn        tóu xiè èr lǎo hái gào jǐng rén       
热度:8 作者: [宋朝] 魏了翁
类型:写花|写山|写人|写鬼|写云|

断雁怀归芦叶秋,离鸾感照菱花羞。

五更呼儿拭残泪,淹速有命吾归休。

殿头三拜疏,去意浩意收。

内前宣辞赐颜色,外间祖帐如云稠。

往年长安道,笑谈取公侯。

白璧抵山车断流,黄金牣屋花满楼。

万钉围腰笏头带,廷绅啧啧悬两眸。

吁嗟此何物,白尽人间头。

二十年重来,见此勇退杨沪洲。

平生志气未肯倾,卷怀归洗岷峨愁。

我往送之门,感事增百忧。

匆匆别公上车去,怕鬼见笑君奚留。

sòng yáng shàng shū zhī zhōu
[ [ sòng cháo ] ] wèi le wēng
duàn yàn huái 怀 guī qiū luán gǎn zhào líng huā xiū        gèng ér shì cán lèi yān yǒu mìng guī xiū        diàn 殿 tóu sān bài shū hào shōu        nèi qián xuān yán wài jiān zhàng yún chóu        wǎng nián zhǎng ān dào xiào tán gōng hóu        bái shān chē duàn liú huáng jīn rèn huā mǎn lóu        wàn dìng wéi yāo tóu dài tíng shēn xuán liǎng móu        jiē bái jìn rén jiān tóu        èr shí nián zhòng lái jiàn yǒng tuì 退 yáng zhōu        píng shēng zhì wèi kěn qīng juàn huái 怀 guī mín é chóu        wǎng sòng zhī mén gǎn shì zēng bǎi yōu        cōng cōng bié gōng shàng chē guǐ jiàn xiào jun1 liú       
热度:4 作者: [宋朝] 魏了翁
类型:写马|写人|写羊|

俗事萦人阻四并,东郊又送屏星行。

欲安边圉元无策,善服人心只有清。

使马如羊非我爱,带牛佩犊岂其情。

非惟此意行夷狄,谗舌虽工亦绝声。

sòng yáng yǒu gāo róng zhōu yùn
[ [ sòng cháo ] ] wèi le wēng
shì yíng rén bìng dōng jiāo yòu sòng píng xīng háng        ān biān yuán shàn rén xīn zhī yǒu qīng        shǐ 使 yáng fēi ài dài niú pèi qíng        fēi wéi háng chán shé suī gōng jué shēng       
热度:14 作者: [宋朝] 魏了翁
类型:写雪|写山|长江|写人|岁月|

江头送客雪初晴,木叶脱尽山空明。

天高地迥着行客,昂昂野鹤相似清。

晓空霜唳三两声,扶木枝上阳乌惊。

岂无枯蚓若残粒,宁肯挽首鸡鹜争。

伊人伊人此为客,不是伊人招不得。

固有比邻不往来,那能万里相追逐。

沪涪江上初戒舟,荆江夏簟赤壁秋。

长江镜滑无纤滓,致君肝鬲尔许侔。

竟成何事客先发,赢得满头桩岁月。

丈夫身在复何忧,莫作无相见期别。

sòng yáng zhòng guī shǔ
[ [ sòng cháo ] ] wèi le wēng
jiāng tóu sòng xuě chū qíng tuō jìn shān kōng míng        tiān gāo jiǒng zhe háng áng áng xiàng qīng        xiǎo kōng shuāng sān liǎng shēng zhī shàng yáng jīng        yǐn ruò cán níng kěn wǎn shǒu zhēng        rén rén wéi shì rén zhāo        yǒu lín wǎng lái néng wàn xiàng zhuī zhú        jiāng shàng chū jiè zhōu jīng jiāng xià diàn chì qiū        zhǎng jiāng jìng huá xiān zhì jun1 gān ěr móu        jìng chéng shì xiān yíng mǎn tóu zhuāng suì yuè        zhàng shēn zài yōu zuò xiàng jiàn bié       
热度:19 作者: [宋朝] 魏了翁
类型:写雪|写风|写花|写马|写人|人生|写云|

敝貂冲寒马声湿,余杭门外送归客。

去年曾送六朱幡,今年又送四千石。

更有三令相后先,采不盈筐去如织。

蒙蒙风雪人气薄,漠漠烟尘剑花蚀。

独立长空倚天壁,几度乞归归未得。

贰卿荦荦天与姿,不肯随俗相脂韦。

声名早落虞舜聪,霞裾云佩明春晖。

虞舜已死不复返,云埋苍梧天地悲。

万物兴歇各有期,人生出处宁无时。

揽裾结佩下霄汉,苟得吾志官无卑。

史臣昨侍玉皇案,爱民一语何孜孜。

原公领此深长思,民力竭矣谁其知。

更须同志共此事,则公且去吾亦归。

sòng bīng shì huá wén dài zhì zhī suí níng
[ [ sòng cháo ] ] wèi le wēng
diāo chōng hán shēng shī 湿 háng mén wài sòng guī        nián céng sòng liù zhū fān jīn nián yòu sòng qiān shí        gèng yǒu sān lìng xiàng hòu xiān cǎi yíng kuāng zhī        méng méng fēng xuě rén báo yān chén jiàn huā shí        zhǎng kōng tiān guī guī wèi        èr qīng luò luò tiān 姿 kěn suí xiàng zhī wéi        shēng míng zǎo luò shùn cōng xiá yún pèi míng chūn huī        shùn fǎn yún mái cāng tiān bēi        wàn xìng xiē yǒu rén shēng chū chù níng shí        lǎn jié pèi xià xiāo hàn gǒu zhì guān bēi        shǐ chén zuó shì huáng àn ài mín        yuán gōng lǐng shēn zhǎng mín jié shuí zhī        gèng tóng zhì gòng shì gōng qiě guī       
热度:5 作者: [宋朝] 魏了翁
类型:写风|写人|

尚记春风黄栗留,明年春又到钩辀。

会疏长作去时恨,年大能禁生别愁。

言偃得人行不径,缪公受责俾如流。

原将二语为君赠,更原开诚学武侯。

sòng jiāng guī jiǎn chí yòng gāo róng zhōu yùn
[ [ sòng cháo ] ] wèi le wēng
shàng chūn fēng huáng liú míng nián chūn yòu dào gōu zhōu        huì shū zhǎng zuò shí hèn nián néng jìn shēng bié chóu        yán yǎn rén háng jìng miù gōng shòu liú        yuán jiāng èr wéi jun1 zèng gèng yuán kāi chéng xué hóu       
热度:4 作者: [宋朝] 魏了翁
类型:写水|写人|

时论苦伊优,如君莫肯留。

乖逢惟有命,爵义不同谋。

且袖长年手,来乘浅水舟。

人间初水涨,一室自天游。

sòng liáng shān zhī guān èr shǒu · · líng
[ [ sòng cháo ] ] wèi le wēng
shí lùn yōu jun1 kěn liú        guāi féng wéi yǒu mìng jué tóng móu        qiě xiù zhǎng nián shǒu lái chéng qiǎn shuǐ zhōu        rén jiān chū shuǐ zhǎng shì tiān yóu