古诗词大全

热度:3 作者: [宋朝] 王之道
类型:写湖|写梅|

善邻虽幸借余光,终愧陈臻问发棠。

官柳又惊眉拂翠,宫梅应喜额涂黄。

江湖得计还相造,道义论交付两忘。

多谢乾坤容长物,许乘春意到文昌。

yùn yuǎn yùn gàn jiàn
[ [ sòng cháo ] ] wáng zhī dào
shàn lín suī xìng jiè guāng zhōng kuì chén zhēn wèn táng        guān liǔ yòu jīng méi cuì gōng méi yīng é huáng        jiāng hái xiàng zào dào lùn jiāo liǎng wàng        duō xiè qián kūn róng zhǎng chéng chūn dào wén chāng       
热度:5 作者: [宋朝] 王之道
类型:写雪|写风|写山|写水|

金缕不相称,纨素新裁衣。

坐令时世妆,屏迹从招挥。

施粉定太白,增白却成肥。

须知冰雪肌,秋月扬明辉。

来从姑射山,一洗百念非。

何烦障青绫,高谈解郎围。

亭亭翠盖中,老眼省见稀。

摇风自披拂,照水相因依。

傍观慎无前,恐犯丞相威。

不如太华巅,食藕家翠微。

hán yún bái lián yùn
[ [ sòng cháo ] ] wáng zhī dào
jīn xiàng chēng wán xīn cái        zuò lìng shí shì zhuāng píng cóng zhāo huī        shī fěn dìng tài bái zēng bái què chéng féi        zhī bīng xuě qiū yuè yáng míng huī        lái cóng shè shān bǎi niàn fēi        fán zhàng qīng líng gāo tán jiě láng wéi        tíng tíng cuì gài zhōng lǎo yǎn shěng jiàn        yáo fēng zhào shuǐ xiàng yīn        bàng guān shèn qián kǒng fàn chéng xiàng wēi        tài huá diān shí ǒu jiā cuì wēi       
热度:3 作者: [宋朝] 王之道
类型:

年逾六十我何堪,心曲因君得纵谈。

阅史旧尝疑夏五,参禅今遂荐前三。

饮阑却怪清樽恶,饥甚犹怜粝食甘。

交态物情何足较,迩来炉鼎兴方酣。

fāng zhèng shū zhī xiàn yùn jīn nián liù shí yǒu sān qiè guān zhèng shū zèng chén · · líng
[ [ sòng cháo ] ] wáng zhī dào
nián liù shí kān xīn yīn jun1 zòng tán        yuè shǐ jiù cháng xià cān chán jīn suí jiàn qián sān        yǐn lán què guài qīng zūn è shèn yóu lián shí gān        jiāo tài qíng jiào ěr lái dǐng xìng fāng hān       
热度:4 作者: [宋朝] 王之道
类型:写山|写水|写人|题诗|写草|写酒|

水满陂塘麦满村,路逢田父和长言。

题诗懒作蝇头字,贳酒愁看犊鼻褌。

芳草藉青迷野迳,远山横翠入柴门。

道衡骨朽无人继,卿相谁能预识温。

fāng zhèng shū zhī xiàn yùn jīn nián liù shí yǒu sān qiè guān zhèng shū zèng chén
[ [ sòng cháo ] ] wáng zhī dào
shuǐ mǎn bēi táng mài mǎn cūn féng tián zhǎng yán        shī lǎn zuò yíng tóu shì jiǔ chóu kàn kūn        fāng cǎo jiè qīng jìng yuǎn shān héng cuì chái mén        dào héng xiǔ rén qīng xiàng shuí néng shí wēn       
热度:4 作者: [宋朝] 王之道
类型:写雨|写风|

斗粟衡门且自安,老来筋力厌辛酸。

官游动是三年别,邂逅应容一笑欢。

荷浦珠联秋露溢,稻田龟坼暑风乾。

昨朝溪足捎新雨,已觉羸躯怯夜寒。

yàn shí xiōng hàn yùn
[ [ sòng cháo ] ] wáng zhī dào
dòu héng mén qiě ān lǎo lái jīn yàn xīn suān        guān yóu dòng shì sān nián bié xiè hòu yīng róng xiào huān        zhū lián qiū dào tián guī chè shǔ fēng qián        zuó cháo shāo xīn jiào léi qiè hán       
热度:2 作者: [宋朝] 王之道
类型:写花|菊花|写水|

一从潜水别,三见菊花黄。

旧好论交笃,新诗引兴长。

劳生閒自笑,道术淡相忘。

蝴蝶秋来懒,时应到睡乡。

yīn shàng rén yùn
[ [ sòng cháo ] ] wáng zhī dào
cóng qián shuǐ bié sān jiàn huā huáng        jiù hǎo lùn jiāo xīn shī yǐn xìng zhǎng        láo shēng jiān xiào dào shù dàn xiàng wàng        dié qiū lái lǎn shí yīng dào shuì xiāng       
热度:1 作者: [宋朝] 王之道
类型:写人|

朝来霁色快行人,嫩绿妖红照眼明。

去去谅无留滞欺,不妨寒食半阴晴。

cháo qíng
[ [ sòng cháo ] ] wáng zhī dào
cháo lái kuài háng rén nèn 绿 yāo hóng zhào yǎn míng        liàng liú zhì fáng hán shí bàn yīn qíng       
热度:4 作者: [宋朝] 王之道
类型:写花|

老穷无赖事成丛。

短发自蓬松。

坐想帝城当日,万花绣出天宫。

几时临赋,深浮绿蚁,缓唱黄钟。

莫获追陪胜赏,虚烦恼乱衰翁。

cháo zhōng cuò · · lǎo qióng lài shì chéng cóng
[ [ sòng cháo ] ] wáng zhī dào
lǎo qióng lài shì chéng cóng        duǎn péng sōng        zuò xiǎng chéng dāng wàn huā xiù chū tiān gōng        shí lín shēn 绿 huǎn chàng huáng zhōng        huò zhuī péi shèng shǎng fán nǎo luàn shuāi wēng       
热度:2 作者: [宋朝] 王之道
类型:写风|写水|写人|

满庭岩桂蔼香风。

人在画堂中。

欲验鲁侯难老,欢声千里攸同。

台分金石,源钟淮水,流庆无穷。

好继汉朝循吏,从兹入拜三公。

cháo zhōng cuò · · mǎn tíng yán guì ǎi xiāng fēng
[ [ sòng cháo ] ] wáng zhī dào
mǎn tíng yán guì ǎi xiāng fēng        rén zài huà táng zhōng        yàn hóu nán lǎo huān shēng qiān yōu tóng        tái fèn jīn shí yuán zhōng huái shuǐ liú qìng qióng        hǎo hàn cháo xún cóng bài sān gōng       
热度:3 作者: [宋朝] 王之道
类型:写雪|写风|

江城春霁雪初融。

楼观瑞烟中。

向晚金莲无数,一时开遍东风。

多情太守,行携红袖,坐引金钟。

时出阳春绝唱,才名不减诗翁。

cháo zhōng cuò · · jiāng chéng chūn xuě chū róng
[ [ sòng cháo ] ] wáng zhī dào
jiāng chéng chūn xuě chū róng        lóu guān ruì yān zhōng        xiàng wǎn jīn lián shù shí kāi biàn dōng fēng        duō qíng tài shǒu háng xié hóng xiù zuò yǐn jīn zhōng        shí chū yáng chūn jué chàng cái míng jiǎn shī wēng