古诗词大全

热度:138 作者: [宋代] 胡铨
类型:写雨|写山|写湖|西湖|写草|写云|

一忆西湖太瘦生。

十年不到梦曾行。

空濛山色烟霏晚,淡沲湖光雾縠轻。

芳草远,暮云平。

雨余空翠入帘明。

梦回一饷难存济,这错都因自打成。

zhè tiān
[ [ sòng dài ] ] quán
西 tài shòu shēng       
shí nián dào mèng céng háng       
kōng méng shān yān fēi wǎn , , dàn duò guāng qīng       
fāng cǎo yuǎn , , yún píng       
kōng cuì lián míng       
mèng huí xiǎng nán cún , , zhè cuò dōu yīn chéng
热度:117 作者: [宋代] 胡铨
类型:写雨|写风|

梦绕松江属玉飞。

秋风莼美更鲈肥。

不因入海求诗句,万里投荒亦岂宜。

青箬笠,绿荷衣。

斜风细雨也须归。

崖州险似风波海,海里风波有定时。

zhè tiān
[ [ sòng dài ] ] quán
mèng rào sōng jiāng shǔ fēi       
qiū fēng chún měi gèng féi       
yīn hǎi qiú shī , , wàn tóu huāng       
qīng ruò , , 绿       
xié fēng guī       
zhōu xiǎn fēng hǎi , , hǎi fēng yǒu dìng shí
热度:122 作者: [宋代] 胡铨
类型:写雪|写花|相思|写湖|伤春|西湖|写梅|

千岩竞秀。

西湖好是春时候。

谁知梅雪飘零久。

藏白收香,空袖和羹手。

天涯万里情难逗。

眉峰岂为伤春皱。

片愁未信花能绣。

若说相思,只恐天应瘦。

zuì luò
[ [ sòng dài ] ] quán
qiān yán jìng xiù       
西 hǎo shì chūn shí hòu       
shuí zhī méi xuě piāo líng jiǔ       
cáng bái shōu xiāng , , kōng xiù gēng shǒu       
tiān wàn qíng nán dòu       
méi fēng wéi shāng chūn zhòu       
piàn chóu wèi xìn huā néng xiù       
ruò shuō xiàng , , zhī kǒng tiān yīng shòu
热度:105 作者: [宋代] 胡铨
类型:写花|写人|写酒|

百年强半。

高秋犹在天南畔。

幽怀已被黄花乱。

更恨银蟾,故向愁人满。

招呼诗酒颠狂伴。

羽觞到手判无算。

浩歌箕踞巾聊岸。

酒欲醒时,兴在卢仝碗。

zuì luò
[ [ sòng dài ] ] quán
bǎi nián qiáng bàn       
gāo qiū yóu zài tiān nán pàn       
yōu huái 怀 bèi huáng huā luàn       
gèng hèn yín chán , , xiàng chóu rén mǎn       
zhāo shī jiǔ diān kuáng bàn       
shāng dào shǒu pàn suàn       
hào jīn liáo àn       
jiǔ xǐng shí , , xìng zài tóng wǎn
热度:116 作者: [宋代] 胡铨
类型:写雨|写风|写花|写山|写水|写马|写人|

宜霜开尽秋光老。

感节物、愁多少。

尘世难逢开口笑。

满林风雨,一江烟水,飒爽惊吹帽。

玉堂金马何须道。

且斗取、尊前玉山倒。

燕寝香清官事了。

紫萸黄菊,早罗红袂,花与人俱好。

qīng àn
[ [ sòng dài ] ] quán
shuāng kāi jìn qiū guāng lǎo       
gǎn jiē chóu duō shǎo       
chén shì nán féng kāi kǒu xiào       
mǎn lín fēng , , jiāng yān shuǐ , , shuǎng jīng chuī mào       
táng jīn dào       
qiě dòu zūn qián shān dǎo       
yàn qǐn xiāng qīng guān shì le       
huáng , , zǎo luó hóng mèi , , huā rén hǎo
热度:99 作者: [宋代] 胡铨
类型:写水|写人|

银河牛女年年渡。

相逢未款还忧去。

珠斗欲阑干。

盈盈一水间。

玉人偷拜月。

苦恨匆匆别。

此意愿天怜。

今宵长似年。

mán
[ [ sòng dài ] ] quán
yín niú nián nián       
xiàng féng wèi kuǎn hái yōu       
zhū dòu lán gàn       
yíng yíng shuǐ jiān       
rén tōu bài yuè       
hèn cōng cōng bié       
yuàn tiān lián       
jīn xiāo zhǎng nián
热度:124 作者: [宋代] 胡铨
类型:写雨|写风|写花|海棠|写梅|写云|写酒|

深深花院。

雨虐风饕遍。

只欠画屏并羽扇。

谁领略春风面。

愁须诗酒相禁。

少陵底事慵吟。

不是为梅牵兴,怕渠恼乱春心。

qīng píng
[ [ sòng dài ] ] quán
shēn shēn huā yuàn       
nuè fēng tāo biàn       
zhī qiàn huà píng bìng shàn       
shuí lǐng luè chūn fēng miàn       
chóu shī jiǔ xiàng jìn       
shǎo líng shì yōng yín       
shì wéi méi qiān xìng , , nǎo luàn chūn xīn
热度:170 作者: [宋代] 胡铨
类型:写山|写人|

从古将军自有真。

引杯看剑坐生春。

扰扰介鳞何足扫。

谈笑。

纶巾羽扇典刑新。

试问天山何日定。

伫听。

雅歌长啸静烟尘。

解道汾阳是人杰。

见说。

如今也有谪仙人。

zhuǎn diào dìng fēng
[ [ sòng dài ] ] quán
cóng jiāng jun1 yǒu zhēn       
yǐn bēi kàn jiàn zuò shēng chūn       
rǎo rǎo jiè lín sǎo       
tán xiào       
lún jīn shàn diǎn xíng xīn       
shì wèn tiān shān dìng       
zhù tīng       
zhǎng xiào jìng yān chén       
jiě dào fén yáng shì rén jié       
jiàn shuō       
jīn yǒu zhé xiān rén
热度:167 作者: [宋朝] 胡铨
类型:写雨|写风|写花|菊花|

卧病高秋留海浦,明日重阳更风雨。

杜门不出长苍苔,令我天涯心独苦。

篱角黄花亲手栽,近节如何独未开。

含芳閟采亮有以,使君昨暮徵诗来。

凌晨试遣霜根送,畚玉虽微甚珍重。

极知无意竞秋光,往作横窗岁寒供。

忆我初客天子都,西垣植此常千株, 结花年年应吹帽,始信南邦事尽殊。

愿得封培自今日,何间朱崖万家室。

秋香端不负乾坤,但愿箫管乱畴匹。

归去来兮虽得归,念归政自莫轻违。

他日采英林下酌,谁向清霜望翠微。

① 菊:据《正德琼台志》卷八土产记载:“菊品最多,叶相似而色不同。其著者,黄有大黄、小黄。簪头白,有大围二寸许者名兔儿;粉施花瓣细卷者名鹅毛;花瓣粗卷者名万卷书红,有大红小红胭脂粉红。紫绣球杂色有心绿如粟累,花瓣红黄色者名十样锦。心绿瓣黄者名销金;心黄瓣白者名金盏银台;亦有黑色者名墨菊”。苏东坡尝称:“岭南气候不常,菊花开时即重阳,不须以日月为断,十月初吉菊花开。今观海南尤然。”② 海浦:海滨。③ 重阳:节令名。农历九月初九叫“重阳”又叫“重九”、“端阳节”。曹丕《九日钟繇书》:“岁往月来,忽复九月九日。九为阳数,而日月并应,俗嘉其名,以为宜于长久,故以享宴高会”。④ 使君:汉以后用以对州郡长官的尊称。⑤ 天子都:指京都临安。⑥ 吹帽:晋代孟嘉于九月九日赴桓温龙山宴会,风吹帽落,而孟嘉不觉。桓温命孙盛作文嘲之,嘉挥笔作答,其文甚美。见《晋书·孟嘉传》。后以“落帽”为重阳登高的典故。⑦ 朱崖:海南岛自汉代开拓疆土,设立朱崖、儋耳两郡。后亦作为海南岛的别称。⑧ 乾坤:《周易》中两个卦名。乾之象为天,坤之象为地,故乾坤为天地。⑨ 畴匹:报畴。畴与“酬”通。潘岳《西征赋》:“畴匹妇其己泰”。⑩ 翠微:指青翠掩映的山腰幽深处。李白《下终南山过斛斯山人宿置酒》诗:“却顾所来径,苍苍横翠微”。
sòng
[ [ sòng cháo ] ] quán
bìng gāo qiū liú hǎi , , míng zhòng yáng gèng fēng       
mén chū zhǎng cāng tái , , lìng tiān xīn       
jiǎo huáng huā qīn shǒu zāi , , jìn jiē wèi kāi       
hán fāng cǎi liàng yǒu , , shǐ 使 jun1 zuó zhēng shī lái       
líng chén shì qiǎn shuāng gēn sòng , , běn suī wēi shèn zhēn zhòng       
zhī jìng qiū guāng , , wǎng zuò héng chuāng suì hán gòng       
chū tiān dōu , , 西 yuán zhí cháng qiān zhū , ,        jié huā nián nián yīng chuī mào , , shǐ xìn nán bāng shì jìn shū       
yuàn fēng péi jīn , , jiān zhū wàn jiā shì       
qiū xiāng duān qián kūn , , dàn yuàn xiāo guǎn luàn chóu       
guī lái suī guī , , niàn guī zhèng qīng wéi       
cǎi yīng lín xià zhuó , , shuí xiàng qīng shuāng wàng cuì wēi
热度:169 作者: [宋朝] 胡铨
类型:写风|抒怀|讽刺|故乡|

富贵本无心,何事故乡轻别。

空惹猿惊鹤怨,误松萝风月。

囊锥刚强出头来,不道甚时节。

欲命巾车归去,恐豺狼当辙。

⑴猿惊鹤怨:孔稚圭《北山移文》:“蕙帐空兮夜鹤怨,山人去兮晓猿惊“。指山中的夜鹤晓猿都哀怨惊恐隐者抛弃它们出来做官。⑵薜:薜荔,常绿灌木,蔓生植物。萝:女萝,即松萝。古代以薜萝称隐者所居。⑶囊锥:口袋中的一种尖锐的钻孔用的工具。这里比喻贤士才能突出。战国时,赵平原君将去楚定约,毛遂自荐从行。平原君说:“夫贤士之处世也,譬若锥之处囊中,其末立见。“即锥子的尖端立刻显露出来。他认为毛遂没有什么突出才能,可以留下。毛遂回答说:”臣乃今日请处囊中耳。使遂早得处囊中,乃脱颖而出(指整体挺出),非特奇末见而已。“后来毛遂跟平原君同去。事见《史记·平原君虞卿列传》。这两句是说,我本来可以像毛遂那样显露自己的才能,但由于不了解权奸在位的时势,所以不合时宜。⑷巾车:有披盖的车。⑸豺狼:比喻残害主战派的权奸秦桧。辙:车轮所碾的痕迹。当辙:当道。
hǎo shì jìn
[ [ sòng cháo ] ] quán
guì běn xīn , , shì xiāng qīng bié       
kōng yuán jīng yuàn , , sōng luó fēng yuè       
náng zhuī gāng qiáng chū tóu lái , , dào shèn shí jiē       
mìng jīn chē guī , , kǒng chái láng dāng zhé