古诗词大全

热度:5 作者: [清朝] 王闿运
类型:

欧氏灰寒,孟家机暖,长念殷勤慈母。紫诰回鸾,金觞捕鲤,春晖待报难补。

写不尽、书镫味,当年折菱处。

xiàn xiān yīn jiāng jiàn xiá huá shū rén cuì bǎi
[ [ qīng cháo ] ] wáng kǎi yùn
ōu shì huī hán mèng jiā nuǎn zhǎng niàn yīn qín gào huí luán jīn shāng chūn huī dài bào nán xiě jìn shū dèng wèi dāng nián shé líng chù
热度:14 作者: [清朝] 王闿运
类型:

瘦蕊禯花,更不管人愁,香满凉夜。欲睡还休,长记玉窗镫下。

冰簟梦醒惺惺,误茉莉、暗兜罗帕。想带烟、幂露无语,开遍闹庭闲榭。

líng lóng fàn lái shèng kāi guī zhǔn qiū jìn zuò jiā rén
[ [ qīng cháo ] ] wáng kǎi yùn
shòu ruǐ nóng huā gèng guǎn rén chóu xiāng mǎn liáng shuì hái xiū zhǎng chuāng dèng xià bīng diàn mèng xǐng xīng xīng àn dōu luó xiǎng dài yān kāi biàn nào tíng xián xiè
热度:37 作者: [清朝] 王闿运
类型:

力战诚孤注,兵机有万端。遗民翻涕泪,百胜转艰难。

日落江潮白,城空夏木寒。向来论进取,不独守凋残。

wén guān jun1 shōu jiǔ jiāng xún sān
[ [ qīng cháo ] ] wáng kǎi yùn
zhàn chéng zhù bīng yǒu wàn duān mín fān lèi bǎi shèng zhuǎn jiān nán luò jiāng cháo bái chéng kōng xià hán xiàng lái lùn jìn shǒu diāo cán
热度:52 作者: [清朝] 王闿运
类型:

小舟困懒,曲溆弯环,细雨风剪。春去宵寒,漫道柳绵烟暖。

前浦燕来看似熟,暮云鸠语如相唤。但朝朝、被新潮赚去,随风吹转。

juàn xún fāng dài fēng bàn shān
[ [ qīng cháo ] ] wáng kǎi yùn
xiǎo zhōu kùn lǎn wān huán fēng jiǎn chūn xiāo hán màn dào liǔ mián yān nuǎn qián yàn lái kàn shú yún jiū xiàng huàn dàn cháo cháo bèi xīn cháo zuàn suí fēng chuī zhuǎn
热度:65 作者: [清朝] 王闿运
类型:

姑射貌。旧日酒边曾索笑。春风吹醒人年少。花开花落情多少。

明蟾照。人间只有西湖好。

guī guó yáo wéi xiān péng xuě qín huà méi
[ [ qīng cháo ] ] wáng kǎi yùn
shè mào jiù jiǔ biān céng suǒ xiào chūn fēng chuī xǐng rén nián shǎo huā kāi huā luò qíng duō shǎo míng chán zhào rén jiān zhī yǒu 西 hǎo
热度:58 作者: [清朝] 王闿运
类型:

镫影新春,蟾远此夜,几家庭院箫管。缓缓轻舁,熟路未妨归晚。

正到门,爆竹烟笼,先照著、玉梅花暖。庭畔。似云阶月地,游仙乍返。

yuè huá qīng bǐng yuán cóng dōng shān chéng yuè hái shān zhuāng
[ [ qīng cháo ] ] wáng kǎi yùn
dèng yǐng xīn chūn chán yuǎn jiā tíng yuàn xiāo guǎn huǎn huǎn qīng shú wèi fáng guī wǎn zhèng dào mén bào zhú yān lóng xiān zhào zhe méi huā nuǎn tíng pàn yún jiē yuè yóu xiān zhà fǎn
热度:91 作者: [清代] 王闿运
类型:写景|写风|山水|写山|写水|写马|写云|

秋云洗晨光,庭树碧已散。

风期偶然照,水石若在眼。

清淇忆晓涉,尘虑得初盥。

日色马上明,波痕鹭边浅。

沦漪自然绿,空秀不可限。

樵汲带清景,望望使步缓。

自从闭门来,屡见王路蹇。

泽衰怀绿猗,道难惧蓬转。

情闲地仍幽,物扰理自遣。

谁谓山水深,方从寸心远。

qiū xiǎo fēng ǒu shàng
[ [ qīng dài ] ] wáng kǎi yùn
qiū yún chén guāng , , tíng shù sàn       
fēng ǒu rán zhào , , shuǐ shí ruò zài yǎn       
qīng xiǎo shè , , chén chū guàn       
shàng míng , , hén biān qiǎn       
lún rán 绿 , , kōng xiù xiàn       
qiáo dài qīng jǐng , , wàng wàng shǐ 使 huǎn       
cóng mén lái , , jiàn wáng jiǎn       
shuāi huái 怀 绿 , , dào nán péng zhuǎn       
qíng xián réng yōu , , rǎo qiǎn       
shuí wèi shān shuǐ shēn , , fāng cóng cùn xīn yuǎn
热度:117 作者: [清朝] 王闿运
类型:写景|秋天|写风|山水|写山|写水|写马|回忆|写云|

秋云洗晨光,庭树碧已散。

风期偶然照,水石若在眼。

清淇忆晓涉,尘虑得初盥。

日色马上明,波痕鹭边浅。

沦漪自然绿,空秀不可限。

樵汲带清景,望望使步缓。

自从闭门来,屡见王路蹇。

泽衰怀绿猗,道难惧蓬转。

情闲地仍幽,物扰理自遣。

谁谓山水深,方从寸心远。

秋晓风日:秋天早晨的风光。风日,犹风光。淇上:淇河之上。风期:风信,随着季节变化应时吹来的风。此指眼前的风景竟与淇上的秋景偶然相合。水石:回忆中的淇河流水与水中之石。清淇:淇河。一者因淇河水清而得名;再者,清代国学大师杨守敬疏《水经·清水》曰:“清水本自入海,自周定王五年,河徙南注,黎阳以北,河之流遂绝,而故道犹存。今曹操开白沟遏淇水北流,行清水之道。故《淇水注》渭之清淇,互受通称”。忆晓涉:回忆清晨涉淇河的情景。尘虑:犹俗念。盥:guàn,浇水洗手,也泛指洗。日色:日光。波痕句:鹭鸟旁的淇河水浅。波痕,波浪,此指淇河水。沦漪:lúnyǐ,同“沦猗”,微波,水生微波。空秀:幽静秀美。空,岑寂,幽静。樵汲:qiáojí,打柴汲水。清景:清丽的景色。望望:瞻望貌,依恋貌。屡见:多见。王路蹇:仕途艰难。蹇,jiǎn,跛,行走困难。泽衰:恩泽衰减。怀绿猗:缅怀卫武公时代那“瞻彼淇奥,绿竹猗猗”的清明社会。道难:路难行。蓬转:蓬草随风飞转,喻人流离飘泊,行踪无定。理自遣:从事理上自然得到宽解。寸心:内心。
qiū xiǎo fēng ǒu shàng
[ [ qīng cháo ] ] wáng kǎi yùn
qiū yún chén guāng , , tíng shù sàn       
fēng ǒu rán zhào , , shuǐ shí ruò zài yǎn       
qīng xiǎo shè , , chén chū guàn       
shàng míng , , hén biān qiǎn       
lún rán 绿 , , kōng xiù xiàn       
qiáo dài qīng jǐng , , wàng wàng shǐ 使 huǎn       
cóng mén lái , , jiàn wáng jiǎn       
shuāi huái 怀 绿 , , dào nán péng zhuǎn       
qíng xián réng yōu , , rǎo qiǎn       
shuí wèi shān shuǐ shēn , , fāng cóng cùn xīn yuǎn