醉里谁吹碧玉箫,满湖明月汎兰桡。一时高兴都难遏,万里青冥便欲飘。
风水龙吟秋袅袅,星河鹭起夜迢迢。汉槎嬴节成何似,不及空歌度泬寥。
tí
题
wáng
王
shū
叔
míng
明
suǒ
所
huà
画
yán
岩
jū
居
luó
罗
hàn
汉
[
[
míng
明
cháo
朝
]
]
yú
虞
kān
堪
zuì
醉
lǐ
里
shuí
谁
chuī
吹
bì
碧
yù
玉
xiāo
箫
,
,
mǎn
满
hú
湖
míng
明
yuè
月
fá
汎
lán
兰
ráo
桡
。
。
yī
一
shí
时
gāo
高
xìng
兴
dōu
都
nán
难
è
遏
,
,
wàn
万
lǐ
里
qīng
青
míng
冥
biàn
便
yù
欲
piāo
飘
。
。
fēng
风
shuǐ
水
lóng
龙
yín
吟
qiū
秋
niǎo
袅
niǎo
袅
,
,
xīng
星
hé
河
lù
鹭
qǐ
起
yè
夜
tiáo
迢
tiáo
迢
。
。
hàn
汉
chá
槎
yíng
嬴
jiē
节
chéng
成
hé
何
sì
似
,
,
bú
不
jí
及
kōng
空
gē
歌
dù
度
jué
泬
liáo
寥
。
。