古诗词大全

热度:5 作者: [唐朝] 僧齐己
类型:

双双野田雀,上下同饮啄。

暖去栖蓬蒿,寒归傍篱落。

殷勤避罗网,乍可遇雕鹗。

雕鹗虽不仁,分明在寥廓。

xiàng · · tián huáng què háng
[ [ táng cháo ] ] sēng
shuāng shuāng tián què shàng xià tóng yǐn zhuó        nuǎn péng hāo hán guī bàng luò        yīn qín luó wǎng zhà diāo è        diāo è suī rén fèn míng zài liáo kuò       
热度:4 作者: [唐朝] 僧齐己
类型:暮归|

越江女,越江莲,齐菡萏,双婵娟。

嬉游向何处,采摘且同船。

浩唱发容与,清波生漪涟。

时逢岛屿泊,几共鸳鸯眠。

襟袖既盈溢,馨香亦相传。

薄暮归去来,苎罗生碧烟。

xiàng · · cǎi lián
[ [ táng cháo ] ] sēng
yuè jiāng yuè jiāng lián hàn dàn shuāng chán juān        yóu xiàng chù cǎi zhāi qiě tóng chuán        hào chàng róng qīng shēng lián        shí féng dǎo 屿 gòng yuān yāng mián        jīn xiù yíng xīn xiāng xiàng chuán        báo guī lái zhù luó shēng yān       
热度:4 作者: [唐朝] 僧齐己
类型:写雨|写水|写人|写云|

冰峰撑空寒矗矗,云凝水冻埋海陆。

杀物之性,伤人之欲,既不能断绝蒺藜荆棘之根株,又不能展凤凰麒麟之拳跔。

如此则何如为和煦,为膏雨,自然天下之荣枯,融融于万户。

xiàng · · hán háng
[ [ táng cháo ] ] sēng
bīng fēng chēng kōng hán chù chù yún níng shuǐ dòng mái hǎi        shā zhī xìng shāng rén zhī néng duàn jué jīng zhī gēn zhū yòu néng zhǎn fèng huáng lín zhī quán        wéi wéi gāo rán tiān xià zhī róng róng róng wàn       
热度:6 作者: [唐朝] 僧齐己
类型:写人|人生|生死|写云|写鱼|

大鹏刷翮谢溟渤,青云万层高突出。

下视秋涛空渺弥,旧处鱼龙皆细物。

人生在世何容易,眼浊心昏信生死。

愿除嗜欲待身轻,携手同寻列仙事。

xiàng · · shàn zāi háng
[ [ táng cháo ] ] sēng
péng shuā xiè míng qīng yún wàn céng gāo chū        xià shì qiū tāo kōng miǎo jiù chù lóng jiē        rén shēng zài shì róng yǎn zhuó xīn hūn xìn shēng        yuàn chú shì dài shēn qīng xié shǒu tóng xún liè xiān shì       
热度:4 作者: [唐朝] 僧齐己
类型:写花|道德|写草|

玉鞭金镫骅骝蹄,横眉吐气如虹霓。

五陵春暖芳草齐,笙歌到处花成泥。

日沉月上且斗鸡,醉来莫问天高低。

伯阳道德何涕唾,仲尼礼乐徒卑栖。

· · qīng báo háng
[ [ táng cháo ] ] sēng
biān jīn dèng huá liú héng méi hóng        líng chūn nuǎn fāng cǎo shēng dào chù huā chéng        chén yuè shàng qiě dòu zuì lái wèn tiān gāo        yáng dào tuò zhòng bēi       
热度:5 作者: [唐朝] 僧齐己
类型:写水|写人|江南|写云|行路|

行路难,君好看,惊波不在黤黮间,小人心里藏奔湍。

七盘九折寒崷崪,翻车倒盖犹堪出。

未似是非唇舌危,暗中潜毁平人骨。

君不见楚灵均,千古沉冤湘水滨。

又不见李太白,一朝却作江南客。

下浸与高盘,不为行路难。

是非真险恶,翻覆作峰峦。

漆愧同时黑,朱惭巧处丹。

令人畏相识,欲画白云看。

· · háng nán èr shǒu
[ [ táng cháo ] ] sēng
háng nán jun1 hǎo kàn jīng zài yǎn dǎn jiān xiǎo rén xīn cáng bēn tuān        pán jiǔ shé hán qiú fān chē dǎo gài yóu kān chū        wèi shì fēi chún shé wēi àn zhōng qián huǐ píng rén        jun1 jiàn chǔ líng jun1 qiān chén yuān xiāng shuǐ bīn        yòu jiàn tài bái cháo què zuò jiāng nán        xià jìn gāo pán wéi háng nán        shì fēi zhēn xiǎn è fān zuò fēng luán        kuì tóng shí hēi zhū cán qiǎo chù dān        lìng rén wèi xiàng shí huà bái yún kàn       
热度:7 作者: [唐朝] 僧齐己
类型:写雨|写云|

离宫划开赤帝怒,喝出六龙奔日驭。

下土熬熬若煎煮,苍生惶惶无处处。

火云峥嵘焚泬寥,东皋老农肠欲焦。

何当一雨苏我苗,为君击壤歌帝尧。

· · háng
[ [ táng cháo ] ] sēng
gōng huá kāi chì chū liù lóng bēn        xià áo áo ruò jiān zhǔ cāng shēng huáng huáng chù chù        huǒ yún zhēng róng fén jué liáo dōng gāo lǎo nóng cháng jiāo        dāng miáo wéi jun1 rǎng yáo       
热度:4 作者: [唐朝] 僧齐己
类型:写雨|写风|别离|游子|写桥|写酒|

凤楼高映绿阴阴,凝碧多含雨露深。

莫谓一枝柔软力,几曾牵破别离心。

馆娃宫畔响廊前,依托吴王养翠烟。

剑去国亡台榭毁,却随红树噪秋蝉。

浓低似中陶潜酒,软极如伤宋玉风。

多谢将军绕营种,翠中闲卓战旗红。

高僧爱惜遮江寺,游子伤残露野桥。

争似着行垂上苑,碧桃红杏对摇摇。

· · yáng liǔ zhī
[ [ táng cháo ] ] sēng
fèng lóu gāo yìng 绿 yīn yīn níng duō hán shēn        wèi zhī róu ruǎn céng qiān bié xīn        guǎn gōng pàn xiǎng láng qián tuō wáng yǎng cuì yān        jiàn guó wáng tái xiè huǐ què suí hóng shù zào qiū chán        nóng zhōng táo qián jiǔ ruǎn shāng sòng fēng        duō xiè jiāng jun1 rào yíng zhǒng cuì zhōng xián zhuó zhàn hóng        gāo sēng ài zhē jiāng yóu shāng cán qiáo        zhēng zhe háng chuí shàng yuàn táo hóng xìng duì yáo yáo       
热度:3 作者: [唐朝] 僧齐己
类型:写风|写花|桃花|

身不沉,骨不重。

驱青鸾,驾白凤。

幢盖飘摇入冷空,天风瑟瑟星河动。

瑶阙参差阿母家,楼台戏闭凝彤霞。

三五仙子乘龙车,堂前碾烂蟠桃花。

回头却顾蓬莱顶,一点浓岚在深井。

· · shēng tiān háng
[ [ táng cháo ] ] sēng
shēn chén zhòng        qīng luán jià bái fèng        zhuàng gài piāo yáo lěng kōng tiān fēng xīng dòng        yáo què cān chà ā jiā lóu tái níng tóng xiá        sān xiān chéng lóng chē táng qián niǎn làn pán táo huā        huí tóu què péng lái dǐng diǎn nóng lán zài shēn jǐng