古诗词大全

热度:1 作者: [唐朝] 吴融
类型:写雨|写风|洞庭|

来时风,去时雨,萧萧飒飒春江浦。

欹欹侧侧海门帆,轧轧哑哑洞庭橹。

jiāng háng · · líng
[ [ táng cháo ] ] róng
lái shí fēng shí xiāo xiāo chūn jiāng        hǎi mén fān zhá zhá dòng tíng       
热度:3 作者: [唐朝] 吴融
类型:写风|写水|写马|写人|

霞低水远碧翻红,一棹无边落照中。

说示北人应不爱,锦遮泥健马追风。

jiāng háng
[ [ táng cháo ] ] róng
xiá shuǐ yuǎn fān hóng zhào biān luò zhào zhōng        shuō shì běi rén yīng ài jǐn zhē jiàn zhuī fēng       
热度:0 作者: [唐朝] 吴融
类型:写风|写马|

浑开又密望中迷,乳燕归迟粉竹低。

扑地暗来飞野马,舞风斜去散醯鸡。

初从滴沥妨琴榭,渐到潺湲绕药畦。

少傍海边飘泊处,中庭自有两犁泥。

méi
[ [ táng cháo ] ] róng
hún kāi yòu wàng zhōng yàn guī chí fěn zhú        àn lái fēi fēng xié sàn        chū cóng fáng qín xiè jiàn dào chán yuán rào yào        shǎo bàng hǎi biān piāo chù zhōng tíng yǒu liǎng       
热度:1 作者: [唐朝] 吴融
类型:写人|

满树和娇烂漫红,万枝丹彩灼春融。

何当结作千年实,将示人间造化工。

táo huā
[ [ táng cháo ] ] róng
mǎn shù jiāo làn màn hóng wàn zhī dān cǎi zhuó chūn róng        dāng jié zuò qiān nián shí jiāng shì rén jiān zào huà gōng       
热度:1 作者: [唐朝] 吴融
类型:凄凉|

树远天疑尽,江奔地欲随。

孤帆落何处,残日更新离。

客是凄凉本,情为系滞枝。

寸肠无计免,应只楚猿知。

sōng jiāng wǎn · · líng
[ [ táng cháo ] ] róng
shù yuǎn tiān jìn jiāng bēn suí        fān luò chù cán gèng xīn        shì liáng běn qíng wéi zhì zhī        cùn cháng miǎn yīng zhī chǔ yuán zhī       
热度:3 作者: [唐朝] 吴融
类型:写雪|写风|写花|

不斗秾华不占红,自飞晴野雪濛濛。

百花长恨风吹落,唯有杨花独爱风。

yáng huā
[ [ táng cháo ] ] róng
dòu nóng huá zhàn hóng fēi qíng xuě méng méng        bǎi huā zhǎng hèn fēng chuī luò wéi yǒu yáng huā ài fēng       
热度:4 作者: [唐朝] 吴融
类型:写花|

春物竞相妒,杏花应最娇。

红轻欲愁杀,粉薄似啼销。

愿作南华蝶,翩翩绕此条。

xìng huā yán sān yùn
[ [ táng cháo ] ] róng
chūn jìng xiàng xìng huā yīng zuì jiāo        hóng qīng chóu shā fěn báo xiāo        yuàn zuò nán huá dié piān piān rào tiáo       
热度:3 作者: [唐朝] 吴融
类型:写风|写花|写水|黄昏|写酒|

粉薄红轻掩敛羞,花中占断得风流。

软非因醉都无力,凝不成歌亦自愁。

独照影时临水畔,最含情处出墙头。

裴回尽日难成别,更待黄昏对酒楼。

xìng huā
[ [ táng cháo ] ] róng
fěn báo hóng qīng yǎn liǎn xiū huā zhōng zhàn duàn fēng liú        ruǎn fēi yīn zuì dōu níng chéng chóu        zhào yǐng shí lín shuǐ pàn zuì hán qíng chù chū qiáng tóu        péi huí jìn nán chéng bié gèng dài huáng hūn duì jiǔ lóu       
热度:6 作者: [唐朝] 吴融
类型:写雨|写风|写花|写人|乐府|写草|惆怅|写云|

古人云,丝不如竹,竹不如肉。

乃知此语未必然,李周弹筝听不足。

闻君七岁八岁时,五音六律皆生知。

就中十三弦最妙,应宫出入年方少。

青骢惯走长楸日,几度承恩蒙急召。

一字雁行斜御筵,锵金戛羽凌非烟。

始似五更残月里,凄凄切切清露蝉。

又如石罅堆叶下,泠泠沥沥苍崖泉。

鸿门玉斗初向地,织女金梭飞上天。

有时上苑繁花发,有时太液秋波阔。

当头独坐摐一声,满座好风生拂拂。

天颜开,圣心悦,紫金白珠沾赐物。

出来无暇更还家,且上青楼醉明月。

年将六十艺转精,自写梨园新曲声。

近来一事还惆怅,故里春荒烟草平。

供奉供奉且听语,自昔兴衰看乐府。

只如伊州与梁州,尽是太平时歌舞。

旦夕君王继此声,不要停弦泪如雨。

zhōu dàn zhēng huái nán wéi tài wèi shàng zèng
[ [ táng cháo ] ] róng
rén yún zhú zhú ròu        nǎi zhī wèi rán zhōu dàn zhēng tīng        wén jun1 suì suì shí yīn liù jiē shēng zhī        jiù zhōng shí sān xián zuì miào yīng gōng chū nián fāng shǎo        qīng cōng guàn zǒu zhǎng qiū chéng ēn méng zhào        yàn háng xié yàn qiāng jīn jiá líng fēi yān        shǐ gèng cán yuè qiē qiē qīng chán        yòu shí xià duī xià líng líng cāng quán        hóng 鸿 mén dòu chū xiàng zhī jīn suō fēi shàng tiān        yǒu shí shàng yuàn fán huā yǒu shí tài qiū kuò        dāng tóu zuò chuāng shēng mǎn zuò hǎo fēng shēng        tiān yán kāi shèng xīn yuè jīn bái zhū zhān        chū lái xiá gèng hái jiā qiě shàng qīng lóu zuì míng yuè        nián jiāng liù shí zhuǎn jīng xiě yuán xīn shēng        jìn lái shì hái chóu chàng chūn huāng yān cǎo píng        gòng fèng gòng fèng qiě tīng xìng shuāi kàn        zhī zhōu liáng zhōu jìn shì tài píng shí        dàn jun1 wáng shēng yào tíng xián lèi       
热度:2 作者: [唐朝] 吴融
类型:写花|惆怅|

凿河千里走黄沙,浮殿西来动日华。

可道新声是亡国,且贪惆怅后庭花。

· · shuǐ diào
[ [ táng cháo ] ] róng
záo qiān zǒu huáng shā diàn 殿 西 lái dòng huá        dào xīn shēng shì wáng guó qiě tān chóu chàng hòu tíng huā