古诗词大全

热度:0 作者: [宋朝] 李之仪
类型:写风|牡丹|海棠|

浓丽妖妍不是妆。

十分风艳夺韶光。

牡丹开就应难比,繁富犹疑过海棠。

须仔细,更端相。

烂霞梳晕带朝阳。

千金未足酬真赏,一度相看一断肠。

zhè tiān · · nóng yāo yán shì zhuāng
[ [ sòng cháo ] ] zhī
nóng yāo yán shì zhuāng        shí fèn fēng yàn duó sháo guāng        dān kāi jiù yīng nán fán yóu guò hǎi táng        zǎi gèng duān xiàng        làn xiá shū yūn dài cháo yáng        qiān jīn wèi chóu zhēn shǎng xiàng kàn duàn cháng       
热度:1 作者: [宋朝] 李之仪
类型:写风|写水|写人|人生|故乡|

收尽微风不见江。

分明天水共澄光。

由来好处输闲地,堪叹人生有底忙。

心既远,味偏长。

须知粗布胜无裳。

从今认得归田乐,何必桃源是故乡。

zhè tiān · · shōu jìn wēi fēng jiàn jiāng · · líng
[ [ sòng cháo ] ] zhī
shōu jìn wēi fēng jiàn jiāng        fèn míng tiān shuǐ gòng chéng guāng        yóu lái hǎo chù shū xián kān tàn rén shēng yǒu máng        xīn yuǎn wèi piān zhǎng        zhī shèng shang        cóng jīn rèn guī tián táo yuán shì xiāng       
热度:3 作者: [宋朝] 李之仪
类型:写风|写水|写人|人生|故乡|

收尽微风不见江,分明天水共澄光。

由来好处输闲地,堪叹人生有底忙。

心既远,味偏长,须知粗布胜无裳。

从今认得归田乐,何必桃源是故乡。

zhè tiān · · shōu jìn wēi fēng jiàn jiāng
[ [ sòng cháo ] ] zhī
shōu jìn wēi fēng jiàn jiāng fèn míng tiān shuǐ gòng chéng guāng        yóu lái hǎo chù shū xián kān tàn rén shēng yǒu máng        xīn yuǎn wèi piān zhǎng zhī shèng shang        cóng jīn rèn guī tián táo yuán shì xiāng       
热度:4 作者: [宋朝] 李之仪
类型:写风|写人|写梅|写云|

风清月莹,天然标韵,自是闺房之秀。

情多无那不能禁,常是为、而今时候。

绿云低拢,红潮微上,画幕梅寒初透。

一般偏更恼人深,时更把、眉儿轻皱。

què qiáo xiān · · fēng qīng yuè yíng
[ [ sòng cháo ] ] zhī
fēng qīng yuè yíng tiān rán biāo yùn shì guī fáng zhī xiù        qíng duō néng jìn cháng shì wéi ér jīn shí hòu        绿 yún lǒng hóng cháo wēi shàng huà méi hán chū tòu        bān piān gèng nǎo rén shēn shí gèng méi ér qīng zhòu       
热度:2 作者: [宋朝] 李之仪
类型:写雨|写风|写山|写水|身世|江水|夕阳|行路|

小篷又泛曾行路。

这身世、如何去。

去了还来知几度。

多情山色,有情江水,笑我归无处。

夕阳杳杳还催暮。

练净空吟谢郎句。

试祷波神应见许。

帆开风转,事谐心遂,直到明年雨。

qīng àn · · xiǎo péng yòu fàn céng háng
[ [ sòng cháo ] ] zhī
xiǎo péng yòu fàn céng háng        zhè shēn shì        le hái lái zhī        duō qíng shān yǒu qíng jiāng shuǐ xiào guī chù        yáng yǎo yǎo hái cuī        liàn jìng kōng yín xiè láng        shì dǎo shén yīng jiàn        fān kāi fēng zhuǎn shì xié xīn suí zhí dào míng nián       
热度:7 作者: [宋朝] 李之仪
类型:写人|写酒|

点缀叶间如绣。

开傍小春时候。

莫把幽兰容易比,都占尽、人间秀。

信是眼前稀有。

消得千钟美酒。

只有些儿堪恨处,管不似、人长久。

zhōng huā lìng · · diǎn zhuì jiān xiù
[ [ sòng cháo ] ] zhī
diǎn zhuì jiān xiù        kāi bàng xiǎo chūn shí hòu        yōu lán róng dōu zhàn jìn rén jiān xiù        xìn shì yǎn qián yǒu        xiāo qiān zhōng měi jiǔ        zhī yǒu xiē ér kān hèn chù guǎn rén zhǎng jiǔ       
热度:2 作者: [宋朝] 李之仪
类型:写人|黄昏|写酒|

休把身心撋就。

著便醉人如酒。

富贵功名虽有味,毕竟因谁守。

看取刀头切藕。

厚薄都随他手。

趁取日中归去好,□莫待、黄昏後。

zhōng huā lìng · · xiū shēn xīn ruí jiù
[ [ sòng cháo ] ] zhī
xiū shēn xīn ruí jiù        zhe biàn 便 zuì rén jiǔ        guì gōng míng suī yǒu wèi jìng yīn shuí shǒu        kàn dāo tóu qiē ǒu        hòu báo dōu suí shǒu        chèn zhōng guī hǎo dài huáng hūn hòu       
热度:3 作者: [宋朝] 李之仪
类型:写花|惜花|写梅|

朱唇玉羽下蓬莱。

佳时近早梅。

惜花情味久安排。

枝头开未开。

魂欲断,恨难裁。

香心休见猜。

果知何逊是仙才。

何妨入梦来。

ruǎn láng guī · · zhū chún xià péng lái
[ [ sòng cháo ] ] zhī
zhū chún xià péng lái        jiā shí jìn zǎo méi        huā qíng wèi jiǔ ān pái        zhī tóu kāi wèi kāi        hún duàn hèn nán cái        xiāng xīn xiū jiàn cāi        guǒ zhī xùn shì xiān cái        fáng mèng lái       
热度:1 作者: [宋朝] 李之仪
类型:写风|写山|写水|写鸟|写草|

还是归来,依前问渡。

好风引到经行处。

几声啼鸟又催耕,草长柳暗春将暮。

潦倒无成,疏慵有素。

且陪野老酬天数。

多情惟有面前山,不随潮水来还去。

shā háng · · hái shì guī lái
[ [ sòng cháo ] ] zhī
hái shì guī lái qián wèn        hǎo fēng yǐn dào jīng háng chù        shēng niǎo yòu cuī gēng cǎo zhǎng liǔ àn chūn jiāng        liáo dǎo chéng shū yōng yǒu        qiě péi lǎo chóu tiān shù        duō qíng wéi yǒu miàn qián shān suí cháo shuǐ lái hái       
热度:2 作者: [宋朝] 李之仪
类型:写雨|写风|写山|写人|离恨|写酒|

绿遍东山,寒归西渡。

分明认得春来处。

风轻雨细更愁人,高唐何在空朝暮。

离恨相寻,酒狂无素。

柳条又折年时数。

一番情味有谁知,断魂还送征帆去。

shā háng · · 绿 biàn dōng shān
[ [ sòng cháo ] ] zhī
绿 biàn dōng shān hán guī 西        fèn míng rèn chūn lái chù        fēng qīng gèng chóu rén gāo táng zài kōng cháo        hèn xiàng xún jiǔ kuáng        liǔ tiáo yòu shé nián shí shù        fān qíng wèi yǒu shuí zhī duàn hún hái sòng zhēng fān