古诗词大全

热度:1 作者: [宋朝] 陆文圭
类型:写人|写云|写酒|

离根怪石起憎云,浅带春泥碧藓纹。

乞与诗人时醒酒,也胜豪夺任监军。

jué èr shǒu shào táng qiú qiǎo shí
[ [ sòng cháo ] ] wén guī
gēn guài shí zēng yún qiǎn dài chūn xiǎn wén        shī rén shí xǐng jiǔ shèng háo duó rèn jiān jun1       
热度:1 作者: [宋朝] 陆文圭
类型:写水|

车薪胜杯水,舆羽童钧金。

物理元无定,槿衡只在心。

jué sān shǒu · ·
[ [ sòng cháo ] ] wén guī
chē xīn shèng bēi shuǐ tóng jun1 jīn        yuán dìng jǐn 槿 héng zhī zài xīn       
热度:2 作者: [宋朝] 陆文圭
类型:写风|写水|写人|写云|

杜欲诛云师,韩将讼风伯。

水旱不由天,那是诗人责。

jué sān shǒu · · líng
[ [ sòng cháo ] ] wén guī
zhū yún shī hán jiāng sòng fēng        shuǐ hàn yóu tiān shì shī rén       
热度:1 作者: [宋朝] 陆文圭
类型:写人|

买丝绣平原,似金铸子期。

君子病无能,不病人不知。

jué sān shǒu
[ [ sòng cháo ] ] wén guī
mǎi xiù píng yuán jīn zhù        jun1 bìng néng bìng rén zhī       
热度:2 作者: [宋朝] 陆文圭
类型:写雪|写风|写山|写马|写人|

秦马投鞭江可竭,别墅从容谋已决。

兰陛小儿呼与棋,敌手不觉平时劣。

青罔鹤咏走先声,捷书上状屐齿折。

局中胜负俄今古,身后功名谩豪杰。

何如山中静相对,风度幽篁韵清绝。

林深有客遇神机,柯烂无人傅妙诀。

白头老姥独解事,化作仙禽欲饶舌。

石枰落子忽惊飞,五月骊山啄残雪。

zhú kuī xuě yùn
[ [ sòng cháo ] ] wén guī
qín tóu biān jiāng jié bié shù cóng róng móu jué        lán xiǎo ér shǒu jiào píng shí liè        qīng wǎng yǒng zǒu xiān shēng jié shū shàng zhuàng chǐ 齿 shé        zhōng shèng é jīn shēn hòu gōng míng màn háo jié        shān zhōng jìng xiàng duì fēng yōu huáng yùn qīng jué        lín shēn yǒu shén làn rén miào jué        bái tóu lǎo lǎo jiě shì huà zuò xiān qín ráo shé        shí píng luò jīng fēi yuè shān zhuó cán xuě       
热度:1 作者: [宋朝] 陆文圭
类型:写马|忧患|

我生发未燥,汝父以诗鸣。

忧患涉世老,襟义犹峥嵘。

晚乃得二寻,美不减徐聊。

季也误弱冠,诗坛将父兵。

愈法气如虹,候门识奇英。

下马呼小友,相顾各自惊。

录駬不受羁,历才千里行。

分台柏森森,霜气历百城。

汝游何所挟,两字直而清。

锐进年倍壮,静退事饮更。

欲令从雅操,端肯迂修程。

远游得重垂,惠亲须扬名。

但酬化蚍志,足慰舐犊情。

zhú zhī jiāng yǒu yuǎn háng gài yán wēng yóu shì
[ [ sòng cháo ] ] wén guī
shēng wèi zào shī míng        yōu huàn shè shì lǎo jīn yóu zhēng róng        wǎn nǎi èr xún měi jiǎn liáo        ruò guàn shī tán jiāng bīng        hóng hòu mén shí yīng        xià xiǎo yǒu xiàng jīng        ěr shòu cái qiān háng        fèn tái bǎi sēn sēn shuāng bǎi chéng        yóu suǒ jiā liǎng zhí ér qīng        ruì jìn nián bèi zhuàng jìng tuì 退 shì yǐn gèng        lìng cóng cāo duān kěn xiū chéng        yuǎn yóu zhòng chuí huì qīn yáng míng        dàn chóu huà zhì wèi shì qíng       
热度:3 作者: [宋朝] 陆文圭
类型:写雨|写风|写花|

早久何当雨,秋深渐入冬。

黄花独带露,红叶已随风。

边思吹寒角,村歌相晚春。

篱门日高卧,衰懒愧无功。

dōng
[ [ sòng cháo ] ] wén guī
zǎo jiǔ dāng qiū shēn jiàn dōng        huáng huā dài hóng suí fēng        biān chuī hán jiǎo cūn xiàng wǎn chūn        mén gāo shuāi lǎn kuì gōng       
热度:0 作者: [宋朝] 陆文圭
类型:

先生日好窥园,亭圃工夫时细讨论。

卖李不须先去核,耘瓜只恐衰扬根。

kuī yuán
[ [ sòng cháo ] ] wén guī
xiān shēng hǎo kuī yuán tíng gōng shí tǎo lùn        mài xiān yún guā zhī kǒng shuāi yáng gēn       
热度:1 作者: [宋朝] 陆文圭
类型:写人|

潜夫两跋最穷研,通老安身是契玄。

偶向晴窗展临本,无人当日扣龙眠。

èr shǒu · · líng
[ [ sòng cháo ] ] wén guī
qián liǎng zuì qióng yán tōng lǎo ān shēn shì xuán        ǒu xiàng qíng chuāng zhǎn lín běn rén dāng kòu lóng mián       
热度:1 作者: [宋朝] 陆文圭
类型:

细君散发抱婴儿,底事移安膛我眉。

有句曾嘲穷处士,四婆元自解吟诗。

èr shǒu
[ [ sòng cháo ] ] wén guī
jun1 sàn bào yīng ér shì ān táng méi        yǒu céng cháo qióng chù shì yuán jiě yín shī