古诗词大全

热度:1 作者: [宋朝] 陆文圭
类型:写雨|写风|写人|写鬼|

猿啾鬼器杳冥冥,夜半何人旨独醒。

歌罢离骚心正苦,阴风吹雨乡疏檽。

zhū shēng yùn yín sān jué · · líng
[ [ sòng cháo ] ] wén guī
yuán jiū guǐ yǎo míng míng bàn rén zhǐ xǐng        sāo xīn zhèng yīn fēng chuī xiāng shū nòu       
热度:1 作者: [宋朝] 陆文圭
类型:写花|梅花|写梅|

地炉无分芬香沉,尽残灰夜下正深。

窗外梅花消息动,要知予半是天心。

zhū shēng yùn yín sān jué
[ [ sòng cháo ] ] wén guī
fèn fēn xiāng chén jìn cán huī xià zhèng shēn        chuāng wài méi huā xiāo dòng yào zhī bàn shì tiān xīn       
热度:4 作者: [宋朝] 陆文圭
类型:写雨|写花|写山|写人|落花|写云|

山收雨脚云气温,葛藤剌屡穿径人。

精庐桃李花漫山,声钟声绕落花间。

野僧净设伊薄供,译脱西方如说梦。

我方云笑耳不闻,寒窗暮对西山云。

fǎng 访 ān guān shuǐ gōng
[ [ sòng cháo ] ] wén guī
shān shōu jiǎo yún wēn téng chuān 穿 jìng rén        jīng táo huā màn shān shēng zhōng shēng rào luò huā jiān        sēng jìng shè báo gòng tuō 西 fāng shuō mèng        fāng yún xiào ěr wén hán chuāng duì 西 shān yún       
热度:3 作者: [宋朝] 陆文圭
类型:

危机在平地,险不是丘陵。

偶尔一投足,几乎三折肱。

鞠躬难尽力,攘臂必须绳。

他日三公贵,轺车好节碑。

zhèng qīng shāng
[ [ sòng cháo ] ] wén guī
wēi zài píng xiǎn shì qiū líng        ǒu ěr tóu sān shé gōng        gōng nán jìn rǎng shéng        sān gōng guì yáo chē hǎo jiē bēi       
热度:2 作者: [宋朝] 陆文圭
类型:写雪|写花|

雪花剪白忘安蒂,霜叶雕红不变枝。

争似随家宫树上,四时锦彩不曾离。

西 yuàn
[ [ sòng cháo ] ] wén guī
xuě huā jiǎn bái wàng ān shuāng diāo hóng biàn zhī        zhēng suí jiā gōng shù shàng shí jǐn cǎi céng       
热度:2 作者: [宋朝] 陆文圭
类型:写草|

霸业荒丘春草长,只听儿女话真娘。

虎来墓上独应怪,高入宫中俯可伤。

太息乾坤空浩荡,不留豪杰管兴亡。

屡镂抱恨沈江底,潭碧独生古敛光。

qiū liú xīn mǎo sān yuè shū bié jiàn chí
[ [ sòng cháo ] ] wén guī
huāng qiū chūn cǎo zhǎng zhī tīng ér huà zhēn niáng        lái shàng yīng guài gāo gōng zhōng shāng        tài qián kūn kōng hào dàng liú háo jié guǎn xìng wáng        lòu bào hèn shěn jiāng tán shēng liǎn guāng       
热度:4 作者: [宋朝] 陆文圭
类型:写雨|写草|雨后|

丹葩信不类苹蒿,雨后常抽绿玉条。

此草岂宜弃调食,瘦茎欲比沈郎腰。

cōng jué
[ [ sòng cháo ] ] wén guī
dān xìn lèi píng hāo hòu cháng chōu 绿 tiáo        cǎo diào shí shòu jīng shěn láng yāo       
热度:4 作者: [宋朝] 陆文圭
类型:写雨|写山|写水|写人|生死|春雨|

蜿蜒西北来,土阜馀百里。

怪石从巉岩,势距三峰止。

大峰东南倾,中峰伏龙起。

绵绵亘不断,小峰平而峙。

名虽汉代立,山自开闢始。

我来春雨馀,峰色有如喜。

绿鬟光可鉴,栉沐初出水。

飘渺三仙人,婆娑一老子。

情知隔凡圣,颇亦达生死。

埋金何必问,采药聊复尔。

洞孔滴丹泉,手掬嗽吾齿。

máo shān dào zhōng
[ [ sòng cháo ] ] wén guī
wān yán 西 běi lái bǎi        guài shí cóng chán yán shì sān fēng zhǐ        fēng dōng nán qīng zhōng fēng lóng        mián mián gèn duàn xiǎo fēng píng ér zhì        míng suī hàn dài shān kāi shǐ        lái chūn fēng yǒu        绿 huán guāng jiàn zhì chū chū shuǐ        piāo miǎo sān xiān rén suō lǎo        qíng zhī fán shèng shēng        mái jīn wèn cǎi yào liáo ěr        dòng kǒng dān quán shǒu sòu chǐ 齿       
热度:1 作者: [宋朝] 陆文圭
类型:写雨|写风|写水|写草|

积雨能令朱夏寒,少曾见日上三竿。

风吹沧海俄然立,水演银河透底乾。

谁产好心来拯溺,姑留老眼去观润。

蛙声只在墙根草,欲怪泥龙不久蟠。

[ [ sòng cháo ] ] wén guī
néng lìng zhū xià hán shǎo céng jiàn shàng sān gān 竿        fēng chuī cāng hǎi é rán shuǐ yǎn yín tòu qián        shuí chǎn hǎo xīn lái zhěng liú lǎo yǎn guān rùn        shēng zhī zài qiáng gēn cǎo guài lóng jiǔ pán       
热度:5 作者: [宋朝] 陆文圭
类型:写山|写草|写云|

草堂未可便移文,自煮清香碧润芹。

更向白云深处宿,山头回首谢诸君。

zhōu zhōng zhuī xùn qīng zǎo chūn shì shí shǒu · ·
[ [ sòng cháo ] ] wén guī
cǎo táng wèi biàn 便 wén zhǔ qīng xiāng rùn qín        gèng xiàng bái yún shēn chù xiǔ 宿 shān tóu huí shǒu xiè zhū jun1