古诗词大全

热度:2 作者: [宋朝] 陆文圭
类型:写人|故国|游子|

三江怀故国,七泽引孤臣。

有客诗招隐,何心赋间钧。

明时无弃土,晚节少全人。

游子归何日,农工已及春。

zèng yóu shì ài jiè wēng
[ [ sòng cháo ] ] wén guī
sān jiāng huái 怀 guó yǐn chén        yǒu shī zhāo yǐn xīn jiān jun1        míng shí wǎn jiē shǎo quán rén        yóu guī nóng gōng chūn       
热度:0 作者: [宋朝] 陆文圭
类型:写山|写鸟|写人|祝福|写云|

五星配五行,占法具春秋。

参以四暗耀,不知始所由。

经纬十二辰,一国系一州。

三河即豫地,系宋复系周。

晋自居太原,卫本都帝丘。

借问益与并,古有二国不。

三晋俱属冀,韩卫不见收。

尝以扣日者,不语辄掉头。

渠未通古今,敢问儒者流。

气化互生克,躔度有迟留。

因之别贵贱,庶人与王侯。

既云命在天,何以身不修。

经籍古格言,较此殊不侔。

殃庆有所积,祝福皆自求。

理数各一家,二家果孰优。

轮数每多验,言理或不售。

忠信人舜从,孟轲老于邹。

仁者必有寿,牅不死伯牛。

杀人家印绶,嬖主乘轩輶。

将貂续狗尾,以冠如沐猴。

市朝日汹汹,乾坤意悠悠。

璇穹列高真,星月侍宸游。

朝裾曳明霞,从佩鸣苍璆。

居然视世浊,不肯分天忧。

以此司罪福,反自招衍尤。

我顾叫闾阖,再拜面凝流。

贪淫屏月孛,凶恶驱罗{左日右侯}。

仁贤迭生旺,憸邪永休囚。

帝阍不可扣,金锁闭玉楼。

龙眠正齁睡,鸟语徒喧啾。

路逢柯山翁,深碧明双眸。

笑我地下臣,何豫天上谋。

今夕有佳月,且共登罗浮。

zèng shān xià méi yuè
[ [ sòng cháo ] ] wén guī
xīng pèi háng zhàn chūn qiū        cān àn yào 耀 zhī shǐ suǒ yóu        jīng wěi shí èr chén guó zhōu        sān sòng zhōu        jìn tài yuán wèi běn dōu qiū        jiè wèn bìng yǒu èr guó        sān jìn shǔ hán wèi jiàn shōu        cháng kòu zhě zhé diào tóu        wèi tōng jīn gǎn wèn zhě liú        huà shēng chán yǒu chí liú        yīn zhī bié guì jiàn shù rén wáng hóu        yún mìng zài tiān shēn xiū        jīng yán jiào shū móu        yāng qìng yǒu suǒ zhù jiē qiú        shù jiā èr jiā guǒ shú yōu        lún shù měi duō yàn yán huò shòu        zhōng xìn rén shùn cóng mèng lǎo zōu        rén zhě yǒu shòu 寿 yōng niú        shā rén jiā yìn shòu zhǔ chéng xuān yóu        jiāng diāo gǒu wěi guàn hóu        shì cháo xiōng xiōng qián kūn yōu yōu        xuán qióng liè gāo zhēn xīng yuè shì chén yóu        cháo míng xiá cóng pèi míng cāng qiú        rán shì shì zhuó kěn fèn tiān yōu        zuì fǎn zhāo yǎn yóu        jiào zài bài miàn níng liú        tān yín píng yuè xiōng è luó { { zuǒ yòu hóu } }        rén xián dié shēng wàng xiān xié yǒng xiū qiú        hūn kòu jīn suǒ lóu        lóng mián zhèng shuì niǎo xuān jiū        féng shān wēng shēn míng shuāng móu        xiào xià chén tiān shàng móu        jīn yǒu jiā yuè qiě gòng dēng luó       
热度:1 作者: [宋朝] 陆文圭
类型:

故交皆疏柳子厚,新贵不识王元之。

袖中剌字已漫尽,一童独负囊中诗。

zèng sōng chuāng
[ [ sòng cháo ] ] wén guī
jiāo jiē shū liǔ hòu xīn guì shí wáng yuán zhī        xiù zhōng màn jìn tóng náng zhōng shī       
热度:0 作者: [宋朝] 陆文圭
类型:写雪|写风|写山|登高|

故籯无黄金,子弟政欲佳。

芬芳闻数里,譬若兰当阶。

念昔登高门,始见玉在怀。

顾余齿发尽,叹子头角乖。

妙齿探学海,浩博无津涯。

翁季遥相望,灯雪分一斋。

翳翳山阳禾,春风岁时回。

嫋嫋北堂萱,日暮意悠哉。

游方非远道,心动数归来。

zèng cáo qīng tóng shān guǎn
[ [ sòng cháo ] ] wén guī
yíng huáng jīn zhèng jiā        fēn fāng wén shù ruò lán dāng jiē        niàn dēng gāo mén shǐ jiàn zài huái 怀        chǐ 齿 jìn tàn tóu jiǎo guāi        miào chǐ 齿 tàn xué hǎi hào jīn        wēng yáo xiàng wàng dēng xuě fèn zhāi        shān yáng chūn fēng suì shí huí        niǎo niǎo běi táng xuān yōu zāi        yóu fāng fēi yuǎn dào xīn dòng shù guī lái       
热度:5 作者: [宋朝] 陆文圭
类型:写人|

奎宿如何号木狼,尾箕虎豺若为群。

黑心人面凡皆是,瑞物如何无凤凰。

zèng xīng qín zhào xiàn wēi shī sān jué · ·
[ [ sòng cháo ] ] wén guī
kuí xiǔ 宿 hào láng wěi chái ruò wéi qún        hēi xīn rén miàn fán jiē shì ruì fèng huáng       
热度:2 作者: [宋朝] 陆文圭
类型:

莫把行藏间斗牛,年将八十更何求。

顾言奎宿长明健,文治从今遍九州。

zèng xīng qín zhào xiàn wēi shī sān jué · · líng
[ [ sòng cháo ] ] wén guī
háng cáng jiān dòu niú nián jiāng shí gèng qiú        yán kuí xiǔ 宿 zhǎng míng jiàn wén zhì cóng jīn biàn jiǔ zhōu       
热度:2 作者: [宋朝] 陆文圭
类型:写人|

显微元是紫微仙,天下星辰于斡旋。

为向人间多漏瀑,谪下茅峰五百年。

zèng xīng qín zhào xiàn wēi shī sān jué
[ [ sòng cháo ] ] wén guī
xiǎn wēi yuán shì wēi xiān tiān xià xīng chén xuán        wéi xiàng rén jiān duō lòu bào zhé xià máo fēng bǎi nián       
热度:4 作者: [宋朝] 陆文圭
类型:写马|写人|深秋|

二曜五缜万古县,甘石之学今不传。

术家能以天占人,圣人乃以人占天。

仁义礼智性所具,吉凶祸福命使然。

命天俵赋定不易,性我受用修则全。

经文二百有五字,明德乃在新民先。

君从何处讲此学,直牙建洛窥先贤。

工夫潜深秋日静,本真莹静霜月圆。

市声初散帘欲下,龟荚未收客下马。

一人妄计秩崇放,一人猩算资高下。

纵横二位布逆顺,错落五行分制化。

先生附掌笑且答,二客相看面如赫。

徐言至善同一初,非愚不足智有馀。

万物不齐气杂揉,是心本明如太虚。

不须詹尹就决疑,客如不信间子兴。

zèng zhāng míng xīng shì
[ [ sòng cháo ] ] wén guī
èr yào zhěn wàn xiàn gān shí zhī xué jīn chuán        shù jiā néng tiān zhàn rén shèng rén nǎi rén zhàn tiān        rén zhì xìng suǒ xiōng huò mìng shǐ 使 rán        mìng tiān biào dìng xìng shòu yòng xiū quán        jīng wén èr bǎi yǒu míng nǎi zài xīn mín xiān        jun1 cóng chù jiǎng xué zhí jiàn luò kuī xiān xián        gōng qián shēn qiū jìng běn zhēn yíng jìng shuāng yuè yuán        shì shēng chū sàn lián xià guī jiá wèi shōu xià        rén wàng zhì chóng fàng rén xīng suàn gāo xià        zòng héng èr wèi shùn cuò luò háng fèn zhì huà        xiān shēng zhǎng xiào qiě èr xiàng kàn miàn        yán zhì shàn tóng chū fēi zhì yǒu        wàn róu shì xīn běn míng tài        zhān yǐn jiù jué xìn jiān xìng       
热度:2 作者: [宋朝] 陆文圭
类型:写风|写花|写山|写水|写人|岁月|写湖|写云|写鱼|

虞山绠西城,尚湖绕其趾。

青屏照玉镜,屈摺十八里。

傅闻汉真人,丹成飞入水。

到今水不腥,鱼鳖长而美。

往年山中人,夜半忽惊起。

神锋闪烈电,烁烁光不已。

平明斸山骨,石函半镵毁。

土花蚀苍龙,岁月不可纪。

玄灵启幽秘,结构此经始。

云香染衣佩,岚翠袭巾履。

道人方晏坐,秋叶打窗纸。

西风送诗句,吹入千岩裹。

收拾费工夫,远来将举似。

见叟欲忘言,炉烟生棐几。

徐云乘兴出,兴尽行当止。

山中有缘事,比欲相料理。

白鹤数日饥,吾今且归耳。

zèng qīng yǐn dào rén
[ [ sòng cháo ] ] wén guī
shān gěng 西 chéng shàng rào zhǐ        qīng píng zhào jìng zhé shí        wén hàn zhēn rén dān chéng fēi shuǐ        dào jīn shuǐ xīng biē zhǎng ér měi        wǎng nián shān zhōng rén bàn jīng        shén fēng shǎn liè diàn shuò shuò guāng        píng míng zhú shān shí hán bàn chán huǐ        huā shí cāng lóng suì yuè        xuán líng yōu jié gòu jīng shǐ        yún xiāng rǎn pèi lán cuì jīn        dào rén fāng yàn zuò qiū chuāng zhǐ        西 fēng sòng shī chuī qiān yán guǒ        shōu shí fèi gōng yuǎn lái jiāng        jiàn sǒu wàng yán yān shēng féi        yún chéng xìng chū xìng jìn háng dāng zhǐ        shān zhōng yǒu yuán shì xiàng liào        bái shù jīn qiě guī ěr       
热度:1 作者: [宋朝] 陆文圭
类型:写风|写人|

昨夜春风到柳枝,客衣偏爱薄寒欺。

囊锥颖脱无人见,欲绣平原未有丝。

zèng chū èr shǒu · · líng
[ [ sòng cháo ] ] wén guī
zuó chūn fēng dào liǔ zhī piān ài báo hán        náng zhuī yǐng tuō rén jiàn xiù píng yuán wèi yǒu