古诗词大全

热度:2 作者: [明朝] 何孟春
类型:写鬼|无奈|

不谓来沙碛,还当渡黑河。

时平疆场广,地重戍兵多。

禹迹谁修复,天城鬼护呵。

居延遥可望,无奈合黎何。

zhèn dào zhōng
[ [ míng cháo ] ] mèng chūn
wèi lái shā hái dāng hēi        shí píng jiāng chǎng guǎng 广 zhòng shù bīng duō        shuí xiū tiān chéng guǐ        yán yáo wàng nài       
热度:3 作者: [明朝] 何孟春
类型:写山|写人|

山径曾陪九日游,数枝还为一尊留。

买从远市聊供节,栽向名园合擅秋。

渐老有人怜客瘦,乍寒无客替蜂愁。

多情不用防吹帽,短发犹禁插满头。

sòng wēng
[ [ míng cháo ] ] mèng chūn
shān jìng céng péi jiǔ yóu shù zhī hái wéi zūn liú        mǎi cóng yuǎn shì liáo gòng jiē zāi xiàng míng yuán shàn qiū        jiàn lǎo yǒu rén lián shòu zhà hán fēng chóu        duō qíng yòng fáng chuī mào duǎn yóu jìn chā mǎn tóu       
热度:3 作者: [明朝] 何孟春
类型:写雨|写风|写山|写人|岁月|山川|秋雨|纪行|

秋雨弥天来,秋风动地发。

秋官方用权,暑气扫七月。

四牡复何之,时当奉天罚。

黄纸下青冥,钦哉惟帝曰。

罪毋脱秦黥,法勿加楚刖。

三覆五覆间,务使事情核。

宸衷一寸丹,载拜书之笏。

年来民俗漓,肯长其告讦。

年来吏事冗,肯听其唐突。

持此直如弦,何人行请谒。

持此平如衡,何人得乾没。

莫将五德凤,拟以独击鹘。

笔端有造化,还解肉冤骨。

山川几经历,岁月去飘忽。

簿书盈几席,肯作尘劳咄。

夜分灯火孤,清兴谅难汩。

检点纪行篇,浮踪遍吴越。

归朝拟何时,欲及众芳歇。

民物哀矜余,转觉心如龁。

好为万言书,伏奏苍龙阙。

sòng wáng ān nán dōu shěn xíng
[ [ míng cháo ] ] mèng chūn
qiū tiān lái qiū fēng dòng        qiū guān fāng yòng quán shǔ sǎo yuè        zhī shí dāng fèng tiān        huáng zhǐ xià qīng míng qīn zāi wéi yuē        zuì tuō qín qíng jiā chǔ yuè        sān jiān shǐ 使 shì qíng        chén zhōng cùn dān zǎi bài shū zhī        nián lái mín kěn zhǎng gào jié        nián lái shì rǒng kěn tīng táng        chí zhí xián rén háng qǐng        chí píng héng rén qián méi        jiāng fèng        duān yǒu zào huà hái jiě ròu yuān        shān chuān jīng suì yuè piāo        簿 shū yíng kěn zuò chén láo duō        fèn dēng huǒ qīng xìng liàng nán        jiǎn diǎn háng piān zōng biàn yuè        guī cháo shí zhòng fāng xiē        mín āi jīn zhuǎn jiào xīn        hǎo wéi wàn yán shū zòu cāng lóng què       
热度:3 作者: [明朝] 何孟春
类型:写景|写雨|写山|写水|景色|

景色来西徼,萧条信远方。

水分羌部落,山绝汉封疆。

几处青稞熟,深忧白雨伤。

荒城谁为守,十室九逋亡。

táo mín dào zhōng
[ [ míng cháo ] ] mèng chūn
jǐng lái 西 jiǎo xiāo tiáo xìn yuǎn fāng        shuǐ fèn qiāng luò shān jué hàn fēng jiāng        chù qīng shú shēn yōu bái shāng        huāng chéng shuí wéi shǒu shí shì jiǔ wáng       
热度:4 作者: [明朝] 何孟春
类型:写风|写花|写鸟|看花|

莫道春风好,春风易白头。

君看花里鸟,亦有世间愁。

huà
[ [ míng cháo ] ] mèng chūn
dào chūn fēng hǎo chūn fēng bái tóu        jun1 kàn huā niǎo yǒu shì jiān chóu       
热度:5 作者: [明朝] 何孟春
类型:写山|儿童|写人|图画|

唐朝绿野相,宋代独乐公。

起居候夷狄,姓氏传儿童。

古人不可作,谁是间世雄。

我公后其人,德业正尔同。

来为下览凤,去若冥飞鸿。

完名归造物,一节见始终。

区区汉两疏,图画未足工。

东山在何许,亦在东门东。

dōng shān cǎo táng shǒu wéi liú zuò wéi yùn · · èr
[ [ míng cháo ] ] mèng chūn
táng cháo 绿 xiàng sòng dài gōng        hòu xìng shì chuán ér tóng        rén zuò shuí shì jiān shì xióng        gōng hòu rén zhèng ěr tóng        lái wéi xià lǎn fèng ruò míng fēi hóng 鸿        wán míng guī zào jiē jiàn shǐ zhōng        hàn liǎng shū huà wèi gōng        dōng shān zài zài dōng mén dōng       
热度:5 作者: [明朝] 何孟春
类型:写风|写马|写人|写草|写云|往事|

岳降不偶然,天将辅有道。

廊庙逼台斗,谁当致身早。

我公立四朝,事业多远抱。

心增许国壮,鬓为忧时槁。

兹维大司马,名位列师保。

特受先帝知,圣治回熙皞。

风云非偶逢,日月有新造。

用舍定由己,决归非草草。

林下见一人,雒中配诸老。

往事宁复论,清风播穹昊。

dōng shān cǎo táng shǒu wéi liú zuò wéi yùn · ·
[ [ míng cháo ] ] mèng chūn
yuè jiàng ǒu rán tiān jiāng yǒu dào        láng miào tái dòu shuí dāng zhì shēn zǎo        gōng cháo shì duō yuǎn bào        xīn zēng guó zhuàng bìn wéi yōu shí gǎo        wéi míng wèi liè shī bǎo        shòu xiān zhī shèng zhì huí hào        fēng yún fēi ǒu féng yuè yǒu xīn zào        yòng shě dìng yóu jué guī fēi cǎo cǎo        lín xià jiàn rén luò zhōng pèi zhū lǎo        wǎng shì níng lùn qīng fēng qióng hào       
热度:8 作者: [明朝] 何孟春
类型:写风|写山|写草|

舜日丽宸极,大明朝万方。

天下闻风声,我公真栋梁。

公有补阙线,孤忠托衮裳。

公有决胜筹,长才制畿疆。

君子恃无恐,临流公为航。

一朝辞禄去,士类何伥伥。

青林旧盟在,白社始愿偿。

其如本朝心,一饭不易忘。

宇宙此东山,乾坤一草堂。

请看出处间,斯文道弥光。

dōng shān cǎo táng shǒu wéi liú zuò wéi yùn · · líng
[ [ míng cháo ] ] mèng chūn
shùn chén míng cháo wàn fāng        tiān xià wén fēng shēng gōng zhēn dòng liáng        gōng yǒu què xiàn 线 zhōng tuō gǔn shang        gōng yǒu jué shèng chóu zhǎng cái zhì jiāng        jun1 shì kǒng lín liú gōng wéi háng        cháo shì lèi chāng chāng        qīng lín jiù méng zài bái shè shǐ yuàn cháng        běn cháo xīn fàn wàng        zhòu dōng shān qián kūn cǎo táng        qǐng kàn chū chù jiān wén dào guāng       
热度:7 作者: [明朝] 何孟春
类型:写风|写山|

昔闻谢安石,栖迹会稽山。

一为苍生起,功收谈笑间。

我公济世才,舒卷有余闲。

吹律岁载成,遗荣身早还。

东山楚犹越,千载相孱颜。

末路士多拘,高风谁更攀。

dōng shān cǎo táng shǒu wéi liú zuò wéi yùn
[ [ míng cháo ] ] mèng chūn
wén xiè ān shí huì shān        wéi cāng shēng gōng shōu tán xiào jiān        gōng shì cái shū juàn yǒu xián        chuī suì zǎi chéng róng shēn zǎo hái        dōng shān chǔ yóu yuè qiān zǎi xiàng chán yán        shì duō gāo fēng shuí gèng pān