古诗词大全

热度:7 作者: [唐朝] 齐己
类型:写山|写云|

盘根几耸翠崖前,却偃凌云化至坚。

乍结精华齐永劫,不随凋变已千年。

逢贤必用镌辞立,遇圣终将刻印传。

肯似荆山凿馀者,藓封顽滞卧岚烟。

sōng huà wéi shí jìn wén jīn huá shān sōng huà wéi shí
[ [ táng cháo ] ]
pán gēn sǒng cuì qián què yǎn líng yún huà zhì jiān        zhà jié jīng huá yǒng jié suí diāo biàn qiān nián        féng xián yòng juān shèng zhōng jiāng yìn chuán        kěn jīng shān záo zhě xiǎn fēng wán zhì lán yān       
热度:6 作者: [唐朝] 齐己
类型:写景|写雪|写风|写花|写水|池塘|自由|落花|写酒|

暖景照悠悠,遮空势渐稠。

乍如飞雪远,未似落花休。

万带都门外,千株渭水头。

纷纭知近夏,销歇恐成秋。

软著朝簪去,狂随别骑游。

旆冲离馆驿,莺扑绕宫楼。

江国晴愁对,池塘晚见浮。

虚窗萦笔雅,深院藉苔幽。

静堕王孙酒,繁黏客子裘。

咏吟何洁白,根本属风流。

向日还轻举,因风更自由。

不堪思汴岸,千里到扬州。

yáng huā
[ [ táng cháo ] ]
nuǎn jǐng zhào yōu yōu zhē kōng shì jiàn chóu        zhà fēi xuě yuǎn wèi luò huā xiū        wàn dài dōu mén wài qiān zhū wèi shuǐ tóu        fēn yún zhī jìn xià xiāo xiē kǒng chéng qiū        ruǎn zhe cháo zān kuáng suí bié yóu        pèi chōng guǎn 驿 yīng rào gōng lóu        jiāng guó qíng chóu duì chí táng wǎn jiàn        chuāng yíng shēn yuàn jiè tái yōu        jìng duò wáng sūn jiǔ fán nián qiú        yǒng yín jié bái gēn běn shǔ fēng liú        xiàng hái qīng yīn fēng gèng yóu        kān biàn àn qiān dào yáng zhōu       
热度:16 作者: [唐朝] 齐己
类型:写草|写云|

始惊三伏尽,又遇立秋时。

露彩朝还冷,云峰晚更奇。

垄香禾半熟,原迥草微衰。

幸好清光里,安仁谩起悲。

xīn qiū
[ [ táng cháo ] ]
shǐ jīng sān jìn yòu qiū shí        cǎi cháo hái lěng yún fēng wǎn gèng        lǒng xiāng bàn shú yuán jiǒng cǎo wēi shuāi        xìng hǎo qīng guāng ān rén màn bēi       
热度:6 作者: [唐朝] 齐己
类型:写花|

燕燕知何事,年年应候来。

却缘华屋在,长得好时催。

花外衔泥去,空中接食回。

不同黄雀意,迷逐网罗媒。

xīn yàn · · líng
[ [ táng cháo ] ]
yàn yàn zhī shì nián nián yīng hòu lái        què yuán huá zài zhǎng hǎo shí cuī        huā wài xián kōng zhōng jiē shí huí        tóng huáng què zhú wǎng luó méi       
热度:7 作者: [唐朝] 齐己
类型:写雨|写风|写人|牡丹|

栖托近佳人,应怜巧语新。

风光华屋暖,弦管牡丹晨。

远采江泥腻,双飞麦雨匀。

差池自有便,敢触杏梁尘。

xīn yàn
[ [ táng cháo ] ]
tuō jìn jiā rén yīng lián qiǎo xīn        fēng guāng huá nuǎn xián guǎn dān chén        yuǎn cǎi jiāng shuāng fēi mài yún        chà chí yǒu biàn 便 gǎn chù xìng liáng chén       
热度:6 作者: [唐朝] 齐己
类型:

洁白虽堪爱,腥膻不那何。

到头从所欲,还汝旧沧波。

fàng
[ [ táng cháo ] ]
jié bái suī kān ài xīng shān        dào tóu cóng suǒ hái jiù cāng       
热度:7 作者: [唐朝] 齐己
类型:写人|

忽忽枕前蝴蝶梦,悠悠觉后利名尘。

无穷今日明朝事,有限生来死去人。

终与狐狸为窟穴,谩师龟鹤养精神。

可怜颜子能消息,虚室坐忘心最真。

gǎn shí
[ [ táng cháo ] ]
zhěn qián dié mèng yōu yōu jiào hòu míng chén        qióng jīn míng cháo shì yǒu xiàn shēng lái rén        zhōng wéi xué màn shī guī yǎng jīng shén        lián yán néng xiāo shì zuò wàng xīn zuì zhēn       
热度:21 作者: [唐朝] 齐己
类型:写风|英雄|

晓窗惊觉向秋风,万里心凝淡荡中。

池影碎翻红菡萏,井声干落绿梧桐。

破除闲事浑归道,销耗劳生旋逐空。

妖杀九原狐兔意,岂知丘陇是英雄。

jīng qiū · · líng
[ [ táng cháo ] ]
xiǎo chuāng jīng jiào xiàng qiū fēng wàn xīn níng dàn dàng zhōng        chí yǐng suì fān hóng hàn dàn jǐng shēng gàn luò 绿 tóng        chú xián shì hún guī dào xiāo hào láo shēng xuán zhú kōng        yāo shā jiǔ yuán zhī qiū lǒng shì yīng xióng       
热度:9 作者: [唐朝] 齐己
类型:

褰帘听秋信,晚傍竹声归。

多故堪伤骨,孤峰好拂衣。

梧桐凋绿尽,菡萏堕红稀。

却恐吾形影,嫌心与口违。

jīng qiū
[ [ táng cháo ] ]
qiān lián tīng qiū xìn wǎn bàng zhú shēng guī        duō kān shāng fēng hǎo        tóng diāo 绿 jìn hàn dàn duò hóng        què kǒng xíng yǐng xián xīn kǒu wéi       
热度:7 作者: [唐朝] 齐己
类型:写山|

谁请衰羸住北州,七年魂梦旧山丘。

心清槛底潇湘月,骨冷禅中太华秋。

高节未闻驯虎豹,片言何以傲王侯。

应须脱洒孤峰去,始是分明个剃头。

jiù shān
[ [ táng cháo ] ]
shuí qǐng shuāi léi zhù běi zhōu nián hún mèng jiù shān qiū        xīn qīng kǎn xiāo xiāng yuè lěng chán zhōng tài huá qiū        gāo jiē wèi wén xùn bào piàn yán ào wáng hóu        yīng tuō fēng shǐ shì fèn míng tóu