古诗词大全

热度:3 作者: [唐朝] 齐己
类型:写山|山川|写湖|深秋|写云|

贺监旧山川,空来近百年。

闻君与琴鹤,终日在渔船。

岛露深秋石,湖澄半夜天。

云门几回去,题遍好林泉。

jìng fāng gàn chù shì zuò fāng gàn chù shì jiàn jiù
[ [ táng cháo ] ]
jiān jiù shān chuān kōng lái jìn bǎi nián        wén jun1 qín zhōng zài chuán        dǎo shēn qiū shí chéng bàn tiān        yún mén huí biàn hǎo lín quán       
热度:6 作者: [唐朝] 齐己
类型:写云|夕阳|

高名喧省闼,雅颂出吾唐。

叠巘供秋望,无云到夕阳。

自封修药院,别扫著僧床。

几梦中朝事,依依鹓鹭行。

zhèng láng zhōng zuò zhù xiāng zhōu zhèng xiàn shī
[ [ táng cháo ] ]
gāo míng xuān shěng sòng chū táng        dié yǎn gòng qiū wàng yún dào yáng        fēng xiū yào yuàn bié sǎo zhe sēng chuáng        mèng zhōng cháo shì yuān háng       
热度:6 作者: [唐朝] 齐己
类型:写风|

诗心何以传,所证自同禅。

觅句如探虎,逢知似得仙。

神清太古在,字好雅风全。

曾沐星郎许,终惭是斐然。

zhèng láng zhōng · ·
[ [ táng cháo ] ]
shī xīn chuán suǒ zhèng tóng chán        tàn féng zhī xiān        shén qīng tài zài hǎo fēng quán        céng xīng láng zhōng cán shì fěi rán       
热度:2 作者: [唐朝] 齐己
类型:写风|写水|写鸟|写人|

人间近遇风骚匠,鸟外曾逢心印师。

除此二门无别妙,水边松下独寻思。

zhèng láng zhōng · · líng
[ [ táng cháo ] ]
rén jiān jìn fēng sāo jiàng niǎo wài céng féng xīn yìn shī        chú èr mén bié miào shuǐ biān sōng xià xún       
热度:3 作者: [唐朝] 齐己
类型:写雪|写水|

子美曾吟处,吾师复去吟。

是何多胜地,销得二公心。

锦水流春阔,峨嵋叠雪深。

时逢蜀僧说,或道近游黔。

guàn xiū
[ [ táng cháo ] ]
měi céng yín chù shī yín        shì duō shèng xiāo èr gōng xīn        jǐn shuǐ liú chūn kuò é méi dié xuě shēn        shí féng shǔ sēng shuō huò dào jìn yóu qián       
热度:5 作者: [唐朝] 齐己
类型:写人|相思|

天地有万物,尽应输苦心。

他人虽欲解,此道奈何深。

返朴遗时态,关门度岁阴。

相思去秋夕,共对冷灯吟。

shī yǒu
[ [ táng cháo ] ]
tiān yǒu wàn jìn yīng shū xīn        rén suī jiě dào nài shēn        fǎn shí tài guān mén suì yīn        xiàng qiū gòng duì lěng dēng yín       
热度:2 作者: [唐朝] 齐己
类型:写山|写草|

折槛意何如,平安信不虚。

近来焚谏草,深去觅山居。

□□□□□,□□□□余。

分明知在处,难寄乱离书。

wáng zhèn shí chén suì
[ [ táng cháo ] ]
shé kǎn píng ān xìn        jìn lái fén jiàn cǎo shēn shān               fèn míng zhī zài chù nán luàn shū       
热度:1 作者: [唐朝] 齐己
类型:写山|

又闻繁总在嘉州,职重身闲倚寺楼。

大象影和山面落,两江声合郡前流。

棋轻国手知难敌,诗是天才肯易酬。

毕竟男儿自高达,从来心不是悠悠。

ōu yáng shì láng shí zài jiā zhōu kuì
[ [ táng cháo ] ]
yòu wén fán zǒng zài jiā zhōu zhí zhòng shēn xián lóu        xiàng yǐng shān miàn luò liǎng jiāng shēng jun4 qián liú        qīng guó shǒu zhī nán shī shì tiān cái kěn chóu        jìng nán ér gāo cóng lái xīn shì yōu yōu       
热度:6 作者: [唐朝] 齐己
类型:写人|惆怅|写梅|

当时六祖在黄梅,五百人中眼独开。

入室偈闻传绝唱,升堂客谩恃多才。

铁牛无用成真角,石女能生是圣胎。

闻说欲抛经论去,莫教惆怅却空回。

wén hào bǎi jiān yōng cuì cān chán
[ [ táng cháo ] ]
dāng shí liù zài huáng méi bǎi rén zhōng yǎn kāi        shì wén chuán jué chàng shēng táng màn shì duō cái        tiě niú yòng chéng zhēn jiǎo shí néng shēng shì shèng tāi        wén shuō pāo jīng lùn jiāo chóu chàng què kōng huí       
热度:3 作者: [唐朝] 齐己
类型:写山|写人|

莫向孤峰道息机,有人偷眼羡吾师。

满身光化年前宠,几轴开平岁里诗。

北阙故人随丧乱,南山旧寺在参差。

清吟但忆徐方政,应恨当时不见时。

shàng yán gōng shòu zhōu xuē shàng shū jiàn zhī
[ [ táng cháo ] ]
xiàng fēng dào yǒu rén tōu yǎn xiàn shī        mǎn shēn guāng huà nián qián chǒng zhóu kāi píng suì shī        běi què rén suí sàng luàn nán shān jiù zài cān chà        qīng yín dàn fāng zhèng yīng hèn dāng shí jiàn shí