国尚有人悲此老,天其丧我泣吾曹。
平生心事知谁与,怅望今人论太高,便谷卑心随故步,岂期中路丧连鳌。
先生已死吾何望,举眼犹知有凤毛。
wǎn
挽
dōng
东
lái
莱
èr
二
shǒu
首
·
·
líng
零
[
[
sòng
宋
cháo
朝
]
]
kāng
康
wén
文
hǔ
虎
guó
国
shàng
尚
yǒu
有
rén
人
bēi
悲
cǐ
此
lǎo
老
,
,
tiān
天
qí
其
sàng
丧
wǒ
我
qì
泣
wú
吾
cáo
曹
。
。
píng
平
shēng
生
xīn
心
shì
事
zhī
知
shuí
谁
yǔ
与
,
,
chàng
怅
wàng
望
jīn
今
rén
人
lùn
论
tài
太
gāo
高
,
,
biàn
便
gǔ
谷
bēi
卑
xīn
心
suí
随
gù
故
bù
步
,
,
qǐ
岂
qī
期
zhōng
中
lù
路
sàng
丧
lián
连
áo
鳌
。
。
xiān
先
shēng
生
yǐ
已
sǐ
死
wú
吾
hé
何
wàng
望
,
,
jǔ
举
yǎn
眼
yóu
犹
zhī
知
yǒu
有
fèng
凤
máo
毛
。
。